🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Em có nói chuyện phiếm với anh ấy mấy câu...Nói về anh á. À đúng rồi...Em còn phát hiện trên lỗ tai anh ấy cũng có một nốt ruồi nữa...Nhưng mà hình như trông anh ấy không được vui thì phải..."

Giọng Lục An dần dần nhỏ lại, cậu xách túi cơm nặng trịch để lên bàn, ảo não nhìn người đàn ông vẫn đứng im nãy giờ ngay cửa, "Anh Thừa Vũ...Em cảm thấy hình như em nói gì đó hơi sai..."

Lục Thừa Vũ chỉ thấy đầu óc mình rối tinh cả lên.

Hắn cứng ngắc thốt một câu "Không có gì đâu." Xong còn miễn cưỡng cười nhẹ xoa đầu Lục An, dặn cậu có đói bụng thì cứ ăn trước đi. Sau đó cả giày cũng chưa thay đã vội vàng bước vào phòng làm việc.

Lục Thừa Vũ không biết tại sao mình lại hoảng loạn đến vậy.

Rõ ràng chỉ là một kẻ thế thân mà thôi, nhưng hắn lại nhung nhớ mỗi đêm từ ngày Thẩm Mặc bỏ đi, gần như mỗi ngày đều muốn vọt đến bệnh viện nơi cậu làm, túm lấy cậu kéo vào lòng mình. Nhưng lòng tự tôn không cho phép hắn chủ động đi tìm Thẩm Mặc, vì thế ngày nào cũng ép mình chờ đối phương chủ động liên lạc.

Hắn thề nếu bây giờ Thẩm Mặc có nói bất cứ gì, hắn đều sẽ không so đo hiềm khích trước đây, Thẩm Mặc muốn gì cũng được, chỉ cần hắn có thể cho thì hắn sẽ mang hết đến trước mặt đối phương.

Nhưng Thẩm Mặc lại đi mất rồi.

Hắn đột nhiên hối hận vì lúc đầu mình mang Lục An về chung cư này. Đâu phải là không có phòng khác để ở,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ai-thua-hoan/240652/chuong-6.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.