-Cậu mà không dậy là em đút cho đấy nhé
Vừa nghe cậu đã mở mắt, bật người dậy, ai lại để mớm cho ăn bao giờ, chẳng khác gì trẻ con nũng mẹ đòi mẹ đút cơm cho ăn....
-Không, để tôi tự ăn
Cô lắc đầu chịu thua cậu, nhìn mắt cậu lờ đờ, tóc có chút rối, mặt còn uể oải vì ngủ, cô thấy thật đáng yêu, khác xa với vẻ lạnh lùng thường ngày....
-Này, sao cô nhìn tôi hoài vậy???
Cậu lên tiếng làm cắt ngang dòng suy nghĩ của cô, cô xua tay:
-Không có gì đâu cậu
Cô không nhìn cậu nữa, đảo mắt nhìn quanh căn phòng của, toàn những hình ảnh của cậu hồi bé, mỉm cười, cô dè dặt:
-Cậu... có thể cho em xin một tấm ảnh của cậu không ạ???
Cậu buông đũa xuống, hỏi:
-Lấy làm gì???
-À, lấy làm kỉ niệm thôi ạ
-Lấy đi_rồi cậu tiếp tục ăn
Cô bước quanh phòng, tìm hình ảnh mà cô muốn có, khi tầm mặt chạm đến hình ảnh cậu bé da trắng đang chơi đùa cùng con búp bê, khoảng 5-6 tuổi, khi cậu còn bé, cô nhẹ nhàng cầm tấm ảnh xuống, cẩn thận đút vào túi rồi bước ra khỏi phòng...
-Chờ đã _cậu hét lên
Cô giật mình quay đầu lại:
-Có...chuyện gì ạ???
-Cô ngồi vào đây _cậu chỉ vào chiếc ghế đối diện
-Dạ_cô ngồi vào chiếc ghế ấy, nhìn cậu.
Cậu đẩy chiếc bát sang bên cạnh, nhìn vào mắt cô, mặt đối mặt:
-Cô.... có quan hệ gì với Bảo???
-À, thật ra thì không có gì, cậu ấy chỉ giúp em cầm quỷên sổ đầu bài và chỉ em các phòng trong trường thôi ạ.
-Thế ư??? thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-a-mau-ve-day-voi-anh/200571/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.