Sáng hôm sau ~~
Cậu mắt nhắm mắt mở, miệng không ngừng ngáp, uể oải bước xuống phòng khách để đi học.
Vừa ngồi xuống bàn, mẹ cậu đã lên tiếng:
-Con trai ta biết yêu rồi, haha.
Vừa nghe thấy từ "yêu" cậu đã giật thót, nhìn mẹ, cậu giả bộ "ngây thơ":
-Mẹ nói gì vậy? sao con có thể yêu được chứ???
-Thế thì tại sao mắt xưng húp lên thế kia, không phải suy nghĩ về vợ tương lai thì là gì?
...
Cậu im lặng, mặt đỏ bừng lên, nhìn cũng biết những điều bà Liên nói là đúng...
-Chào buổi sáng, mẹ, Bảo Long -cô đi xuống bàn ăn.
Mẹ cậu lập tức cười tươi, quay sang cô, mắng yêu:
-Sao con lại gọi chồng tương lai của mình là Bảo Long, dù bằng tuổi cũng không được gọi như thế.
-Ơ... vậy gọi là gì hở mẹ?_cô khó hiểu nhìn "mẹ chồng tương lai".
-Haizz...con là vợ của thằng Long thì phải gọi là "anh" hiểu chưa???
Đùng, đùng đùng, cô như có sét đáng bên tai, đã lấy nhau đâu mà gọi làm chi vậy trời.
Cô quay sang cậu, nhìn với ánh mắt nài nỉ, mong cậu giúp. Cậu nhìn người con gái trước mặt, nghĩ cũng tội, nhưng biết sao giờ, mẹ cậu rất khó tính, nói một làm một, hai là hai, làm sao thay đổi được.... Hay là, trong đầu cậu lóe lên một ý tưởng:
-Mẹ à, khi đi học bọn con sẽ gặp nhiều rắc rối, mẹ thử hỏi xem, những đứa con gái thích con sẽ nghĩ sao khi sự xuất hiện của Phong Nguyệt làm họ không theo đuổi được con, rồi bọn họ sẽ làm gì Nguyệt? bạo lực học đường đấy, mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-a-mau-ve-day-voi-anh/200566/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.