"Mẹ kiếp! Anh buông tôi ra" 
Người đàn ông đột nhiên kết thúc nụ hôn kia, cô thừa dịp có không gian, dùng sức tát người đàn ông này một bạt tai! 
Chát! Một âm thanh vang lên! 
Mặt của Thẩm Trạch Dương ngẩng lên, trong bóng tối ánh mắt lạnh lùng chợt lóe, siết chặt cằm của cô nói: "Cô là ai?" 
Mộc Ninh Ninh tức giận đẩy anh ta ra, thét chói tai: "Câu này tôi hỏi anh mới đúng, mẹ kiếp! Nếu anh thực sự dám đụng vào tôi, có tin, tôi sẽ khiến cho nửa đời sau của anh triệt sản giống nòi". 
Trong bóng tối, hai mắt của Thẩm Trạch Dương lóe lên như dã thú, anh soạt một phát đứng dậy, bật đèn trong phòng sáng lên! 
Hai người cùng khiếp sợ nhìn đối phương! ! 
"Cô là ai? Đi vào trong phòng của tôi làm gì?" Sắc mặt Thẩm Trạch Dương lạnh lẽo, nhìn cô gái mặc quần áo xộc xệch trên bàn trà, hỏi! 
"Anh không biết tôi là ai mà còn dám cưỡng bức tôi" 
"Cưỡng bức cô?" Tròng mắt của Thẩm Trạch Dương hơi híp, nhìn Mộc Ninh Ninh, cố nén tức giận nói: "Đây là phòng riêng của tôi, không có lệnh của tôi bất cứ ai cũng không cho phép đi vào, huống chi, bên ngoài đèn đỏ miễn quấy rầy đang sáng, cô không nhìn thấy?" 
"Tôi..." Ninh Ninh có chút cứng ngắc sững sờ nhìn căn phòng xa hoa này, đúng là cô lúc đó cũng không nghĩ ngợi gì nhiều xông thẳng vào đây. 
Khuôn mặt Thẩm Trạch Dương lạnh lùng, đột nhiên kéo ra vẻ giễu cợt, con mắt tà mị chợt lóe, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-a-hay-den-day-cha-dap-anh-di/3463630/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.