"Bà xã, vậy để anh nói cho em biết, với thân phận em là vợ của anh, hiện tại anh yêu cầu em thực hành nghĩa vụ vợ chồng với anh, vợ à! Đây là yêu cầu hợp pháp, yêu cầu hợp pháp nha vợ yêu".
Ninh Ninh: "...."
Hợp pháp???
Hợp pháp cái đầu anh, chỉ được cái lý do bao biện cho nửa thân dưới là giỏi.
Cmn, Diệp Hạo Nhiên anh còn có thể vô sỉ hơn được nữa không?
Trong lúc cô đang ngẩn ngơ, người đàn ông nào đó đã chen vào giữa hai chân cô vội vàng muốn tiến vào, Ninh Ninh lúc này mới giật mình hoảng hốt.
"Anh...Anh còn chưa đeo bao"
"Anh vốn không thích mặc áo mưa"
Diệp Hạo Nhiên thản nhiên đáp, hơi thở nóng bỏng phả vào cổ cô tựa như ngọn lửa thiêu đốt lan tràn vào trong mỗi tất da tất thịt của cô, giọng hắn quyến rũ khàn khàn: "Hơn nữa, Cái thứ đó vướng víu như vậy, anh vẫn là thích 'cởi truồng' tắm mưa hơn"
Người đàn ông cười khẽ, năm ngón tay thon dài vuốt ve tóc cô, môi hắn tiến sát đến gần môi cô hôn xuống.
Ninh Ninh lần nữa bị hắn hôn cho đến đầu óc tê rần, cả người mềm nhũn, đến cùng vẫn là cả đêm không ngủ được, bị người nào đó hành hạ cho đến chết đi sống lại.------------Đã được một tuần trôi qua, hôm nay đã là ngày thứ 7 kể từ khi Diệp Hạo Nhiên quay trở lại Anh Quốc.
Lúc này, trên một chiếc du thuyền xa hoa, đang diễn ra một bữa tiệc, vô số khách quý đã lục tục lên thuyền.
Một bữa tiệc không tính là đông người nhưng vẫn bảo vệ nghiêm cẩn, mỗi ba bước, một vệ sĩ và đặc cảnh, mặc tây trang màu đen, nghiêm túc đứng thẳng.
Ninh Ninh đứng trên boong thuyền, đón gió biển từng đợt ùa về. Hôm nay trên du thuyền sẽ có một buổi đấu giá từ thiện, mà trong buổi đấu giá này có vật cô mà cô muốn, nên Ninh Ninh mới mạo hiểm quyết tâm đi tới đây.
Gió biển mãnh liệt thổi tới, vén lên đuôi váy đỏ thẫm thật dài của Ninh Ninh, đùi đẹp thon dài hấp dẫn, lập tức lộ ra làm cho nam nhân viên phục vụ không nhịn được nhìn cô. . . . .
Lúc này một nữ phục vụ đi qua, trên tay cầm theo một ly Conti Laffey 2000, đưa về phía cô.
"Quý khách có muốn dùng thử chút rượu không ạ"
Hương thơm nồng đậm từ rượu xộc thẳng vào mũi cô, Ninh Ninh có chút nhíu mày không thích ứng được, rượu Conti Laffey cô đã từng uống qua nhưng mùi rượu cô uống kia cũng không thơm bằng mùi rượu này.
Mà rượu Conti Laffey này...có một mùi thơm rất kỳ lạ.
Ninh Ninh khẽ mỉm cười lịch sự lắc đầu, tỏ ý rằng cô không uống rượu, sau đó cô liền xoay người đi vào đại sảnh bữa tiệc.
Chiếc du thuyền khổng lồ này tổng cộng có 10 tầng, Ninh Ninh đang đi vào trên tầng năm du thuyền, buổi đấu giá sẽ được tổ chức vào tầng năm.
Ninh Ninh vừa mới bước vào bên trong đại sảnh tầng năm, liền liếc thấy một bóng dáng quen thuộc, cô nhíu mày, người đó chẳng phải là Hạ Dục Nhi sao? Sao cô ấy lại ở đây? Đang lúc cô muốn đi qua, người bên kia đã đi tới trước mặt cô.
"Chị Ninh Ninh" Hạ Dục Nhi mặc một bộ váy dạ phục xếp ly màu hồng phấn tiến về phía cô.
"Chị cũng tới đây một mình sao?
"Ừm" Ninh Ninh nhẹ gật đầu.
"Em không biết chị cũng đến đây, nếu biết vậy, lúc nãy em đã nói cho anh Hạo Nhiên rồi"
"...."
"Nãy anh ấy gọi điện về cho em vì lo lắng cho sức khỏe của em, anh còn nói sợ em không uống thuốc đúng giờ lo bệnh tình của em tái phát, anh ở Anh Quốc sẽ không yên tâm"
Hạ Dục Nhi nở nụ cười xinh đẹp thập phần quyến rũ động lòng người, ánh mắt đong đầy hạnh phúc: "À, anh Hạo Nhiên còn nói anh ấy sắp về rồi chị có biết không?"
"Chị biết, Nhiên, anh ấy còn nói là do nhớ chị quá nên mới về, bọn chị dù sao cũng là vợ chồng sớm tối bên nhau, mới xa nhau vài phút anh ấy đã nói nhớ chị sắp chết rồi, nói gì đến 7 ngày anh ấy làm sao chịu nổi" Ninh Ninh cũng vui vẻ gật đầu đáp.
"Thật vậy ạ" nụ cười Hạ Dục Nhi có chút cứng nhắc, trong lòng liền có chút không thoải mái, cô ta xoay người, cười khẽ nhìn Ninh Ninh: "Chị, em ra bên kia nói chuyện với họ một chút, chị ở đây đi ạ".
"Ừm, em đi đi" Ninh Ninh cố gắng mỉm cười, không hiểu sao đầu cô lại có chút choáng váng.
Hạ Dục Nhi nhìn thoáng qua thân thể có chút đứng không vững của Ninh Ninh, ánh mắt vô tình nhìn xuống ly rượu Conti Laffey 2000 trên tay, cuối cùng nhếch môi rời đi.
Phụt!!
Đúng lúc này, đèn trong đại sảnh vụt tắt.
Không khí xung quanh lập tức tối om, khách trong phòng tiệc cũng được một phen hoảng loạn.
Ninh Ninh cũng đứng bất động tại chỗ, Thân thể cô bỗng dưng mềm nhũn không nhúc nhích được, dường như là không còn sức mà đi.
Ninh Ninh cố gắng mò mẫm để tìm một điểm tựa, ngay lúc này, người cô liền bị một bàn tay chụp lấy, sau đó cả người bị kéo đi.
Lúc cô định thần lại đã bị người ta kéo đến tầng 8, Ánh sáng ngoài hành lang hắc vào làm cô có chút tỉnh táo.
Nhưng cơ thể cô lại mỗi lúc một nóng lên, như có ngọn lửa thiêu đốt làn da cô, càng lúc càng ngứa ngáy khó chịu. Ninh Ninh lúc này mới ý thức được, cô chắc chắn bị người ta bỏ thuốc.
Ninh Ninh cắn chặt răng để giữ tỉnh táo, nhưng làm thế nào cũng không chống cự được dược tính xâm nhập. Hiện giờ tâm trạng cô trào lên từng cơn hoảng hốt, cô không có cách nào thoát khỏi tay hai gã đàn ông này.
"Buông ra!" Gắng gượng lấy lại chút tỉnh táo, Ninh Ninh vặn vặn tay mình, cố gắng rút ra.
"Cmn, câm mồm, qua đêm nay, sau này đoán chừng cô phải cảm ơn chúng tôi vì đã tìm cho cô nhiều đàn ông cường tráng như thế. Chúng tôi còn cho bọn họ uống thuốc giống cô, thật sự là một màn nghĩ tới thôi cũng đã khiến máu huyết người ta sôi trào!", Một gã lên tiếng, thanh âm bỉ ổi lỗ mãng.
Cô bị hai tên kia xô mạnh vào thang máy.
Lưng đập mạnh vào vách thang máy, đầu óc Ninh Ninh tỉnh táo lại một lúc vì đau đớn. Cô cố gắng đứng vững, cuối cùng dùng hết sức đá vào đùi hai tên đang dắt cô đi, hai gã kia không kịp phòng bị đá đau, Ninh Ninh nhân cơ hội chạy thoát.
"A, mẹ nó, con đ*" hai gã bị đá đau, tức giận trừng mắt nhìn Ninh Ninh.
Ninh Ninh hai chân dường như nhũn ra, toàn thân rã rời, cả người nóng ran khiến cô không thể chạy nhanh được.
Cô cắn chặt răng, đưa tay mò vào trong túi xách, cô muốn gọi điện cho Diệp Hạo Nhiên, cô muốn báo cho hắn biết, cô muốn được nghe giọng nói của hắn.
Nhưng tay cô run rẩy mãi vẫn không bấm được, bất thình lình tiếng chuông điện thoại vang lên, số của Diệp Hạo Nhiên nhấp nháy trên màn hình. Ninh Ninh vội vàng ấm vào phím kết nối.
"Nhiên, cứu...A" mái tóc dài bỗng bị hai gã giật ngược ra sau, điện thoại trên tay cũng bị hai gã hất xuống đất.
"Cmn, còn muốn chạy? Còn lâu mới chạy thoát được, ngoan ngoãn đi theo bọn tao nhanh lên".
Cô bị hai gã kia kéo mạnh trở lại, lưng đập vào cầu thang mấy lần liên tục. Ninh Ninh đau đến nỗi mặt mày trắng bệch.
"Cho chồng cô biết cũng tốt. Một màn kịch vui như thế mà bị anh ta bỏ lỡ thì quá đáng tiếc phải không?"
Á!" Bỗng nhiên, hai gã ta kêu lên đau đớn, vẫn chưa kịp phản ứng thì mu bàn tay đã bị cào một đường rớm máu.
Ninh Ninh nhân cơ hội thoát thân, Cô thở hổn hển, bước nhanh về phía trước, vừa đi vừa hơi nghiêng mặt, đằng sau đã có thêm bốn năm tên đuổi theo, cô nhìn thấy người đàn ông ở phía sau giống như quỷ mị đã sắp đuổi tới gần mình, vẻ mặt cô nhăn nhó, trong lòng niệm a di đà Phật vạn lần, bởi vì tình huống khẩn cấp, nếu là bình thường cô có thể đối phó lại chúng, nhưng bây giờ cô bị trúng thuốc, có thể ngay cả một tên thôi cô cũng đấu không lại.
Ninh Ninh sợ hãi đưa tay tùy ý đẩy ra một cửa phòng VIP, không nói hai lời, lách người đi vào bên trong gian phòng tối đen!!
"Người nào!" Một giọng nói vang lên trong bóng tối.
"Hinh Dư" một bóng đen mang theo khí thế mạnh mẽ nhào tới Ninh Ninh không nói tiếng nào hôn mạnh lên đôi môi mềm mại của cô!
"Ưmh . . ." Hai tay của Ninh Ninh lập tức nắm chặt tay áo của anh, muốn quay mặt, lên tiếng phản kháng.
Người đàn ông nhanh chóng đè cô lên bàn trà, mạnh mẽ hôn lên môi mềm của cô, cùng mười ngón tay cô đan nhau ma sát mặt bàn trà trong suốt, xung quanh truyền đến tiếng ly rượu rầm rầm rầm lăn xuống trên đất! !
"Ưmh..." Ninh Ninh bị nụ hôn kia đè làm cho mình không thở nổi, bị hoảng sợ đến gan mật đều vỡ, cả người cô nóng đến đổ mồ hôi, cô rất muốn phản kháng nhưng ngay cả một chút khí lực phản kháng cũng đều không có.
Thân thể cô trượt xuống ở trên mặt thảm đỏ thẫm, lăn đến bên ghế sa lon, cô trừng mắt, mười ngón tay thon ở trong lòng bàn tay anh điên cuồng giãy giụa, tức giận muốn đưa lên chân, muốn đá văng thân thể anh, bất đắc dĩ hai chân thon dài của anh ép tới thân thể của cô thật chặt, hai tay của anh kiềm chế chặt bàn tay nhỏ bé của cô, để cho cô không thể động đậy, dường như muốn hòa jtan cô vào trong ngực của mình.
"Ưmh...Buông..." Ninh Ninh còn muốn kêu cứu, âm thanh phát ra trong cổ họng nuốt bị đầu lưỡi cuồng nhiệt của anh dây dưa làm cho mình mê loạn, khóe miệng bị cắn rách rướm máu tươi!
Người đàn ông đã bị thấm men say, hơi thở sôi trào mút môi mềm của cô, thậm chí nếm mùi máu tươi nơi khóe miệng cô cũng không chú ý, mang theo khoái cảm trả thù nào đó, "Soẹt" một tiếng, anh xé ra chiếc váy trên vai cô, năm ngón tay lập tức nắm chặt bả vai thơm mát trơn nhẵn, thậm chí bóp chặt bộ ngực đầy đặn của cô, dò vào áo lót của cô...
Cả người Ninh Ninh bị tê dại mãnh liệt, muốn giãy giụa khỏi nụ hôn nóng bỏng và sự kiềm chế của anh. Bất đắc dĩ người nụ hôn của người đàn ông này mang theo một loại ma lực cuồng nhiệt làm cho cả người cô sôi trào, thậm chí có thể cảm giác được sống mũi cao thẳng của anh phát ra hơi thở kích thích mình thật sâu, cô bị sợ đến mất hồn mất vía, đôi tay nắm chặt một góc tây trang của anh, run rẩy muốn tránh thoát nụ hôn kia, mở miệng kêu cứu!
Anh hôn chặt môi của cô, không để cho cô có chút không gian thở dốc, thậm chí ở trong bóng tối vươn tay chuẩn xác siết chặt cái mông tròn lẳn của cô, càng không ngừng xoa nắm.
"Ưmh. . . . . ." Ninh Ninh gấp đến độ nước mắt lăn xuống, lúc muốn lên tiếng cầu xin tha thứ, người đàn ông này đã kéo xuống váy ngắn của cô, lộ ra thân thể hấp dẫn.
Tay của người đàn ông cầm chặt lấy hai chân cô, kéo cô nghiêng về phía người mình, dục vọng nóng bỏng như muốn thoát ra, đem người phụ nữ dưới thân thể nghiền nát...
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]