"Yêu nhau lâu như vậy, cũng không biết chồng tôi bị vô sinh à"
"Sao...sao có thể?"
Diệp Hạo Nhiên ở bên cạnh nghe vậy sắc mặt liền sa sầm.
Cô đúng là muốn chọc hắn tức điên lên phải không, hắn còn chưa xử cô cái vụ đi tìm 'trai bao' cơ đấy.
"Hạo Nhiên...Cô...cô ta lừa em đúng không"
"Vợ tôi nói thật, tôi bị vô sinh"
Hắn lạnh lùng nhìn cô ta, ánh mắt lạnh băng không chút hơi ấm.
"Vậy nên, đứa bé trong bụng của em vốn dĩ không phải của tôi"
Lâm Nhã Hân như bị người ta giáng một đòn lên người, cô ta bàng hoàng khó tin nhìn hắn.
Diệp Hạo Nhiên thực sự bị vô sinh sao? Nếu thực sự như vậy...Vậy đứa con trong bụng của cô ta thì phải làm sao đây?
"Hạo Nhiên, anh đừng gạt em"
"Là tôi gạt em hay em gạt tôi" hắn nhìn cô ta lạnh nhạt: "Nhã Hân, chuyện lần này coi như tôi bỏ qua cho em, lần sau đừng tính kế tôi theo cách này nữa, người chịu thiệt cuối cùng vẫn là em thôi!"
Diệp Hạo Nhiên gương mặt vô cảm, sau đó liền không chút lưu tình xoay lưng rời đi.
Lâm Nhã Hân mím môi đôi tay nắm chặt, nhìn bóng lưng Diệp Hạo Nhiên tàn nhẫn cứ thế rời đi, cô ta liền phẫn uất phóng ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống về phía Ninh Ninh.
"Ê...đừng nhìn tôi như kiểu đứa bé trong bụng của cô là do tôi hãm hiếp cô vậy"
Ninh Ninh nhìn ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống mình của Lâm Nhã Hân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-a-hay-den-day-cha-dap-anh-di/3463602/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.