Sau một hồi thở không ra hơi,
nó ngồi dậy mở laptop ra xem trường nào được thì nộp đơn vào học(
TG: ns học cho vui chứ, nó có mấy cái bằng đại học nổi tiếng bên anh lâu rồi)
(Nhật
Linh: Quá khen quá khen ( ^6^ ) ),nhưng mà nó ì ục mãi cũng kiếm không ra, nên đành gọi cho mama nó kiếm trường
nào được rồi nộp đơn giùm còn bây giờ nó đi xem hoạt hình._"
Hahahaha" 1 giọng cười ghê rợn vang lên (TG: * lầm bà... lầm bầm* như mấy
mụ phù thũy..kkkk) _" Con mèo to xác thế mà bị con chuột nhỏ xíu ăn hiếp
hahaha" ( TG: (==") Trời trời bã coi Tom and Jerry) ỡ ngoài cửa phòng
nó có một người đang nghe lén nó rồi nở nụ cười khẽ. _'Cạch...Cạch...' "
Anh đây vợ ơi! mở cửa cho anh" cái giọng nói lạnh băng nhưng có phần lo
lắng vang lên _" *lẩm bẩm...lẩm bẩm* " Rồi rồi chờ xíu" nó lết
than xác lười biếng xuống giường mở cửa cho hắn. Hắn bước vào nở 1 nụ cười ấm
áp, tay sách 1 cái hộp to tiện chân đóng cửa lại và đi về phía giường _"
Nãy bị phỏng có sao không. Con gái con nứa, ngồi xuống anh thoa thuốc cho"
hắn trách yêu nó (TG: mình cũng muốn có người quan tâm như mụ phù thủy ấy ý lộn
chị Linh (>.
_" Ai bảo nhà anh không có gì ăn chi chứ! Làm tôi ăn không no tẹo nào (>_
_" Xin lỗi! Mai mua nhiều đồ ăn bỏ tủ lạnh cho em. Đừng giận" Hắn vừa thoa thuốc vừa nhận lỗi. Ngạc nhiên! Hết sức ngạc nhiên!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-a-cuoi-len-nao/112660/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.