Sau mấy ngày ở bệnh viện về, Niên trông có vẻ như là đã khỏe hơn. Ăn uống cũng kha khá nên mọi người cũng đỡ lo và bắt đầu hoàn thành nốt cho công đoạn chuẩn bị dạ tiệc. Tất cả nháo nhắc chuẩn bị, đôi khi có chuyện vướng mắc thì lại là cãi nhau tùm lum lên sau đó lại làm lành với nhau như thường. Ai nhìn vào cái mớ hỗn độn này của khóa May vá thì đều là một mực ngao ngán lắc đầu.
Bộp!
Bộp!
Leng keng!
Leng keng!
Cốp!
Đủ loại các thứ tiếng lạ lùng phát ra, không ngừng lại một tích tắc nào.
Qua bao ngày làm việc cật lực lòi lòng mề ra thì với sự giúp đỡ của nó, hắn, Kevil và Koewa thì khóa May vá của mấy em khối 10 đã có thể hoàn thành công việc một cách... chậm trễ nhất từ trước đến giờ.
Hôm nay, công việc cuối cùng cũng hoàn thành, trong phòng lúc này còn nó, Kevil và Koewa. Đương nhiên là không thể thiếu những thành viên của khóa May vá được rồi, nhưng thực tình là không biết được hắn đã bốc hơi đi đâu mất.
-Haiz... Quả thật là mệt mỏi! Cho dù có các Sư Tỷ và Sư Huynh ở đây cũng chả thể bằng một mình Niên yêu dấu! - Dương lau đi mồ hôi nhễ nhãi trên trán, thở dài.
Nó chẳng biết nói gì hơi, chỉ cúi đầu lí nhí:
-Chị xin lỗi, nếu không vì chị thì Niên sẽ không bị như thế đâu!
-Ấy, Dương là nói vậy thôi chứ không ai trách Sư Tỷ hết đâu á! - Tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-a-cung-ngoc-that/2761929/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.