-Anh thực là yêu thích Asa mà bị chị ấy thẳng thừng cự tuyệt sao? – Nó nhìn đi nhìn lại Koewa, không thể nào tin.
-Ừ! – Khổ sở gật đầu một cái thật nặng nề, Koewa chỉ đành lòng cười.
-Chẳng lẽ… - Ngập ngừng một lúc, nó tiếp tục – Là do chuyện này nên chỉ ấy không cho em ở gần hay tiếp xúc với anh? Chị ấy sợ anh tìm cơ hội tiếp cận chị ấy sao?
Không nói năng gì, anh lại lặng lẽ gật đầu.
-Haiz… thực khổ cho…
Cạch!
Cạch!
Chưa kịp nói hết câu, những người trong phòng nãy giờ theo dõi cuộc nói chuyện giữa nó và Koewa giật thót mình. Ánh mắt không hẹn mà gặp đều hướng về phía cửa ra vào của phòng bệnh – nơi phát ra tiếng động vô cùng vô duyên. Đôi mắt nó trợn to, nhìn về hai con người đang đứng ở cửa. Chẳng phải là…
-Chị… Kevil… Sao… sao hai người… người lại… ở… ở đây? – Không lẽ, nhà trường đã biết chuyện gì rồi sao? Sao mà hai người này có thể tìm đến đây cơ chứ?
-Có người cần tìm em nên chị đưa người ta đến! – Vẫn là cái chất giọng lạnh lùng ấy, Asa khẽ đá lông mày về phía chàng Kevil bên cạnh.
Vừa mới nghe thấy giọng nói quen thuộc này, Koewa vô cùng sửng sốt khi nhìn người con gái kia.
“Tại sao cô ấy lại… ăn mặc…?”
-Nhưng… tại sao chị biết em là đang ở nơi đây? – là thái độ khó hiểu, nó hỏi.
Vẫn vậy, Asa quả thật vãn lãnh đạm chẳng thèm đếm xỉa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-a-cung-ngoc-that/2761927/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.