Đúng như Sở Bắc đã nói, ngày kia sẽ đưa Hạ Giang đi gặp lại gia đình - những người vô tình đến mức có thể nỡ lòng ra tay giết con giết chị.
Trên xe đi đến nơi ấy, lòng Hạ Giang cứ hồi hộp thế nào, vì sắp gặp lại người thân thích hay vì sắp được nhìn thấy họ đau khổ? Điều này ngay cả Hạ Giang cũng không tài nào biết được. Sở Bắc đang lái xe liếc mắt nhẹ sang cô gái kế bên, thấy nét mặt lo lắng của Hạ Giang, liền lên tiếng:
"Em sao vậy?"
"Em không biết phải đối mặt với họ như thế nào"
"Đừng căng thẳng cứ thoải mái đi"
"Nhưng... Họ là gia đình em, cũng là người đã muốn hại chết em, em phải làm sao?"
"Hạ Giang, anh bảo em đừng quá lo lắng chỉ tổn hại sức khỏe em, hiện tại họ là người hại em xém nữa phải rời khỏi cuộc sống này. Cho dù có là người thân em đi nữa cũng không có quyền làm như thế, vì vậy đừng nghĩ đến việc phải đối mặt với họ"
"Vâng"
Chiếc xe cứ chạy nhưng trong xe hai người không hề nói với nhau thêm câu nào, bởi vì thật sự Hạ Giang lúc này chỉ có những ý nghĩ về con người ấy.
Đến nơi, Hạ Giang cùng Sở Bắc vào bên trong một tòa biệt thự vẻ bên ngoài như một ngôi biệt thự bình thường không có gì đặc biệt ngoài to lớn và rộng rãi, thế nhưng bên trong là một nơi chứa đầy bí ẩn, máy tính được để sát hai bên thành một dãy làm Hạ Giang liên tưởng đến công ty, nó khá giống.
Phía trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-a-anh-sai-roi/1502644/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.