"Vợ à, anh muốn em rồi, chúng ta cùng tạo em bé thôi"
...
Quấn quít với nhau một hồi anh mới cho cô nghỉ ngơi, thật sự cô rất mệt được anh cho nghỉ cô liền chìm vào giấc ngủ. Nhìn cô say giấc, anh khẽ mỉm cười hôn nhẹ lên trán cô ẫm cô lên đi vào phòng tắm. Đặt cô xuống bồn nước ấm nhẹ nhàng rửa sạch *** ***** của cô. Xong, anh lau người cô sạch sẽ rồi ẫm cô ra đặt lên giường, kéo chăn đắp lên cho cô rồi ôm cô đi ngủ.
____
Chiều.
Tỉnh dậy sau một giấc ngủ, nhìn kế bên không có anh thì cô lật đật ngồi dậy, hạ thể đau nhức âm ỉ cô thầm mắng anh.
Đặt chân xuống đất, cô đứng dậy đi vào phòng tắm tắm cho thoải mái. Bước khỏi phòng tắm, cô đi xuống lầu liền thấy anh ngồi trên ghế sopha nhâm nhi tách coffee. Nghe tiếng bước chân anh để tách coffee xuống, quay sang cô lên tiếng:
"Lại đây"
Cô ngoan ngoãn đi lại chỗ anh ngồi lên đùi anh dựa vào lồng ngực ấm áp, anh vuốt mái tóc đen óng và dài của cô, hỏi:
"Thức sớm thế? Sao em không ngủ tiếp đi?"
"Giờ này đâu còn sớm đâu anh. Em cũng nên thức chứ"
"Mệt không?"
Cô lắc đầu dụi đầu vào ngực anh.
"Sao vậy?"
"Không có gì"
"Em cũng biết làm nũng nữa sao?"
"Ai mà không biết chớ"
Cô lườm anh, đánh nhẹ anh một cái, anh mỉm cười với sự đáng yêu của cô.
"À, vụ của Trương Hạ Giang sao rồi?"
"Đang xử lý nhưng sao anh biết?"
"Bệnh viện đó là của anh, Hạo Dương cũng là người thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-a-anh-sai-roi/1502643/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.