Cô quay qua chỗ anh, bắt gặp ánh mắt dịu dàng của anh cô bất ngờ, gương mặt cô đỏ ửng lên. Có bao giờ anh nhìn cô như vậy đâu, cô quay đi chỗ khác.
Một lúc sau cô bước vào căn phòng của mình, anh cũng bước vào khiến cô giật mình:
"Tôi có phải ma đâu mà cô sợ dữ vậy"
"Anh còn hơn cả ma nữa kìa, tự nhiên đâu ra xuất hiện"
Anh dở khóc dở cười lắc đầu, đóng cửa phòng lại, anh hỏi:
"Cô thích piano từ khi nào?"
"Ừm, từ khi còn nhỏ"
"Là bao nhiêu tuổi?"
"Sao hôm nay anh hỏi nhiều thế?"
"Thì cô nói đi"
"Thì 5 tuổi"
Nói rồi anh bước vào nhà vệ sinh để tắm, trong căn phòng tắm anh thật chẳng hiểu tại sao anh lại muốn biết về cô nhiều hơn, cả cái vụ cô là hacker DN nữa. Anh muốn biết vì sao cô lại làm hacker, tại sao cô lại giấu mà không cho ai biết?
Bao nhiêu câu hỏi cứ quanh quẩn trong đầu anh và cái hình ảnh khi nãy cô mỉm cười thật tươi nữa. Cảm giác trong trái tim đang ấm áp, anh gạt bỏ tất cả hình ảnh đó ra khỏi đầu. Tắm xong anh bước ra ngoài, thấy cô đang nằm trên giường, tay cầm điện thoại nhắn tin với ai đó thì mặt anh tối sầm lại.
Còn cô thì chẳng để ý gương mặt của anh mà vẫn nằm đó nhắn tin cho Trịnh Huy.
"Nguyệt Nguyệt à, cậu đã ở đâu mấy ngày nay vậy?"
"Tớ đang ở Mỹ"
"Với Hàn Phong"
"Đúng vậy"
"Chừng nào cậu về?"
"Ngày mai tớ sẽ về"
Anh bước lại giật lấy chiếc điện thoại của cô,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-a-anh-sai-roi/1502582/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.