Ba ngày sau, cuối cùng hết cảnh bị giam lỏng, chính ngọ, Sở Đào bị vài tên thị vệ trói chặt đưa ra khỏi cung điện, vào trước triều, dàn tế đã chuẩn bị tốt, Sở Huyền ngồi trên cao mặc hoàng bào, vẻ mặt thoả thuê mãn nguyện, gần hắn là tâm phúc hầu cận, đều là đám thừa tướng lúc trước.
“Ngươi giết vua tác loạn, nhất định không chết tử tế được!” Nhìn lão già tuổi đã qua nửa trăm, Sở Đào lẩm bẩm nói. Không thể lý giải lòng tham quyền lực, rõ ràng đã có địa vị rất cao, sao còn muốn làm hoàng đế cho bằng được?
Nhìn người đang múa may trên dàn tế, thấy tay hắn đang cầm con dao, Sở Đào run lên một chút, từ lúc bị bắt hắn đã chuẩn bị tâm lý chờ chết. Bất quá, vào lúc này vẫn là có chút điểm sợ hãi, hắn không sợ chết, chỉ là sợ đau, hắn không muốn đang sống thì bị người mổ xẻ hiến tế a.
“Đừng sợ, ngươi sẽ không sao.” Hoắc Chẩn đứng gần Sở Đào thấy hắn nhẹ run, vì thế thấp giọng an ủi.
Ách......
Không rõ ý tứ của lời này, Sở Đào vội quay đầu nhìn Hoắc Chẩn, trầm tĩnh sau một lúc lâu, đột nhiên nói: “Nể phần nào qua lại ngày trước, cầu ngươi một việc.”
Mấy ngày nay Hoắc Chẩn cứ xuất hiện trước mặt Sở Đào thì đều bị hắn mắng cho cẩu huyết đầy đầu, khó có lúc hắn bình tĩnh nói chuyện với mình, tâm không nhịn được nhảy lên, “Ngươi nói, việc gì ta cũng sẽ làm.”
“Thả A Tốn.”
Như gáo nước lạnh dội xuống, Hoắc Chẩn tức giận tay nắm thành đấm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-thang-hoang-trieu-he-liet-phien-trung-tinh-duyen/44397/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.