Trong một tầng vỏ đất xuất hiện một khe hở vô cùng rộng, đất đai màu nâu vàng, hiện ra cảnh hoang vu, lạnh lẽo, không có ánh sáng mặt trời, ánh sáng mặt trời vĩnh viên không thể chiếu xạ tới đây. Thế nhưng trên mặt tầng thổ địa này lại sứng sững từng tòa ma cung hoa lệ, khắp nơi đều có Thiên Ma bay qua lại, thậm chí còn có ma nữ Atula trong Địa Ma. Tòa thành trì này cư nhiên đứng sừng sững trong lòng đất. Trên bức tường thành cao cao hiện ra ba chữ to "Uổng Tử thành!" Ở đây chính là Hoàng Tuyền Ma Tông, đệ nhất môn phái Ma Đạo của Huyền Hoàng đại thế giới, đã từng có uy danh hiển hách, nhưng mà sau khi Hoàng Tuyền Đại Đế tử vong, liền bắt đầu xuống dốc. Hiện tại vị trí đệ nhất cao thủ Ma Đạo chính là Ứng Tiên Thiên. Tuy thực lực của Hoàng Tuyền Ma Tông vẫn hùng hậu như cũ, thế nhưng không có một nhân vật hạch tâm lãnh tụ quần hùng. Ở chỗ sâu trong Uổng Tử thành, một mảnh mây đen dường như là vực sâu không đáy, không biết bao sâu, bên trong ẩn chứa tầng tầng lớp lớp không gian, thông tới các không gian thần bí khác. Ở chỗ sâu trong một mảnh thời không thần bí này, khắp nơi đều nhộn nhạo một loại ma khí tinh khiết, loại ma khí này là ma khí trong vực sâu, có rất nhiều Ma thần mãnh thú cường hoành ở trong đám ma khí này. Nơi đây phi thường hung hiểm. Mà ở trong vực sâu này lại có một hắc y thiếu niên đang ngồi, hai tay cầm một quyển sách. Quyển sách này chính là bản thể của hoàng thư! Tản mát ra nồng đậm nguyên khí, khôn cùng hắc khí phát ra trên người hắn, làm cho vực sâu này càng trở nên đen kịt, tựa hồ hắn chính là vua trong vực sâu này vậy. Lúc này hắc y thiếu niên đang chìm đắm trong tu luyện. Trong vực sâu vô tận, một thân ảnh cao lớn bước ra, thân ảnh này mang một bộ râu quai nón, thân thể như đội trời đạp đất, nhất là đôi bàn tay thật giống như có thể khống chế cả trời đất. Đây là Hoàng Tuyền Ma Tông Sâm La điện chủ Ba Lập Minh. "Tô Tú Y, ngươi còn chưa bắt được Phương Hàn. Ta tại vùng phụ cận Long Mộc Tinh khổ đấu với Xích Dung Thiên là chờ ngươi tới bắt Phương Hàn. Ngươi đã làm được chưa? Nói là lần đầu tiên xuất thủ có mười phần tin tưởng, ngươi nói dùng hoàng thuật điên đảo thiên cơ, cho dù Linh Lung Tiên Tôn cũng không tính được chuyện này, nhưng sao lại để Phương Hàn chạy mất, làm hại ta bị trúng một Thiên Hỏa Bạo Viêm của Xích Dung Thiên, phải bế quan một tháng mới hóa giải được cỗ hỏa khí này. Nhưng mà tiểu tử kia cũng trúng một đòn Sâm La Đại Thủ Ấn của ta, hao tổn ít nhất là năm trăm năm tuổi thọ. So ra là ta chiếm tiện nghi. Dù sao người trẻ tuổi vẫn còn nóng vội một chút." Sâm La điện chủ Ba Lập Minh đi tới, phát ra tiếng cười lạnh hùng hồn. "Lần này là ta tính sai, nguyên bản cho rằng Phương Hàn sẽ từ không gian Ngũ Hành chi địa bỏ chạy, lại không ngờ hắn không tiếc tiêu hao thuần dương chi lực tích súc ngàn năm của Như Ý Tử, dùng Nại Hà Chi Kiều phá vỡ hư không. Chờ khi ta tính tiếp hắn đang ở địa phương nào lại hao phí mất ngàn năm tuổi thọ, thi triển ra Đại Na Di tập trung vào phương vị của hắn, lại dùng năm nghìn năm thọ nguyên ngưng tụ thành một cái hóa thân, di chuyển qua hư không. Chuẩn bị quá gấp rút, hơn nữa khoảng cách lại xa, nguyên bản cũng nắm chắc phần áp đảo hắn, nhưng mà còn không tính tới một người là Phương Thanh Tuyết!" Tô Tú Y chậm chạp nói, giống như là ngâm nga tiểu khúc, thập phần êm tai, làm cho tâm trạng nóng vội của người ta cũng bị hòa tan. "Phương Thanh Tuyết? Hừ! Mặc dù nàng là Điện Mẫu chuyển thế, thế nhưng hỏa hậu còn nông cạn, sao có thể tạo thành uy hiếp với ngươi? Ngươi hao phí năm nghìn năm tuổi thọ ngưng tụ thành một cái hóa thân, lại thêm sự lợi hại của hoàng thư, ngay cả ta cũng không làm gì được, huống hồ ngươi còn có Đại Luân Hồi thuật nữa, chẳng lẽ còn không xử được nàng?" Ba Lập Minh liên tục cười lạnh. "Lực lượng của ta ở phía trên Phương Hàn cùng Phương Thanh Tuyết, nhưng mà Phương Thanh Tuyết lại thi triển ra một môn kỳ công, cư nhiên điều động được lực lượng của số mệnh, cưỡng chế cắt đứt liên lạc cùng bản thế với hóa thân của ta, mà Phương Hàn lại dùng Thế Giới Chi Thụ thôn phệ lực lượng của hoàng thư. Nhưng mà cuối cùng Phương Thanh Tuyết trúng một đòn Đại Luân Hồi thuật của ta, hẳn là phải chết không thể nghi ngờ." Ngữ khí của Tô Tú Y vẫn thong thả như trước. "Giết Phương Thanh Tuyết thì có tác dụng gì? Quan trọng là... Phương Hàn! Hoàng Tuyền Đồ trên người hắn! Có Hoàng Tuyền Đồ có thể mở ra Hoàng Tuyền bảo khố. Đồng thời lợi dụng Vong Tình Thủy ở bên trong làm cho thực lực của Hoàng Tuyền Ma Tông chúng ta tăng lên một bậc. Sinh Tử Bạc của ngươi cuối cùng cũng có thể lột xác thành tiên khí, chính thức có thể đối kháng cùng Thái Nhất Môn. Thực hiện mộng tưởng thành lập Ma giới của chúng ta." Ba Lập Minh quát lớn, sau đó tựa hồ như nhớ ra cái gì đó, nói: "Ngươi vừa mới nói gì? Thế Giới Chi Thụ? Thế Giới Chi Thụ làm sao có thể xuất hiện trên người Phương Hàn? Đây là thánh vật đã bị hủy diệt từ thời viễn cổ, là Bảo Thụ quán thông Huyền Hoàng đại thế giới với Tiên giới, Huyền Hoàng đại thế giới ta sở dĩ có địa vị siêu nhiên trong ba nghìn đại thế giới cũng là vì có Thế Giới Chi Thụ tồn tại. Năm đó viễn cổ nhân tài xuất hiện lớp lớp, rất nhiều cao thủ thậm chí có thể đánh chết tiên nhân cũng là bởi vì có Thế Giới Chi Thụ tồn tại, Thế Giới Chi Thụ tất nhiên là khắc tinh của hoàng thư, cũng là khắc tinh của thái cổ Thần tộc, nếu như hiện tại ở trên người Phương Hàn, hậu quả kia thiết tưởng không chịu nổi!" "Đừng lo, Thế Giới Chi Thụ hiện tại của hắn chỉ là một mầm cây, xa xa mới đạt tới tình trạng có thể chống lại hoàng thư. Lần này ta tính sai, chờ khi ta chính thức tu luyện thành Đại Luân Hồi thuật xuất quan, hắn sẽ không còn thuận lợi như vậy nữa đâu, ta nhất đinh phải đánh chết kẻ này, trừ đi một mầm tai họa." Khuôn mặt Tô Tú Y trở nên lạnh lùng nói: "Bởi vì ta có một loại cảm giác Phương Hàn này chính là trở ngại cho chúng ta hoàn thành đại tâm nguyện. Tâm nguyện của chúng ta là thành lập một Ma giới song song với Tiên giới, nếu như hoàn thành chí nguyện to lớn này, chúng ta có thể tìm được bất tử! Mãi mãi bất diệt! Chính thức siêu việt có thể khống chế được vận mệnh của mình, còn khống chế được cả vận mệnh của Chư Thiên vạn vật!" "Hi vọng lần sau đừng như vậy nữa, lần này chúng ta tỉ mỉ tính toán chặn giết Phương Hàn, lấy được Hoàng Tuyền Đồ, thậm chí ngươi đã thi triển Đạo thuật điên đảo thiên cơ che mắt Vũ Hóa Môn nhưng cuối cùng lại không thể giết chết được hắn. Nếu như Phương Hàn tu luyện tới Trường Sinh Bí Cảnh trở thành vạn cổ cự đầu, với tiềm lực của hắn rất nhanh sẽ tu thành Bất Tử Chi Thân, đến lúc đó ta cũng không phải là đối thủ của hắn." Ba Lập Minh nói: "Hắn đã độ hóa đồ nhi Hắc U Vương của ta, có mối thù giết đồ đệ với ta, ta phải đối phó với hắn, hiện tại hắn chạy tới mảnh tinh vực nào rồi? Phải mau chóng tìm cho ra, dùng hết sức, hết mọi thủ đoạn giết chết hắn, hắn tiến triển rất nhanh. Chỉ trì hoãn một chút cũng khiến thực lực của hắn tăng lên." Tô Tú Y lắc đầu nói: "Không vội, hiện tại hắn còn chưa tu luyện được nhiều thần thông, không có khả năng tiến tới Trường Sinh Bí Cảnh. Hơn nữa hắn đã vượt qua thời không tới một địa phương gọi là Hỗn Loạn Giác cách Vô Cực đại thế giới rất gần. Chúng ta cũng không tiện tới đó." "Vô Cực đại thế giới! Đó là địa bàn của Vô Cực Tinh Cung. Ba ngàn năm trước Vô Cực Tinh Cung còn muốn xâm lấn Huyền Hoàng đại thế giới của chúng ta, bất quá Thánh nữ của bọn chúng trái lại bị Ứng Tiên Thiên, Phong Bạch Vũ câu dẫn." Ba Lập Minh ha ha cười ba tiếng, sau đó sắc mặt trầm xuống nói: "Tại phụ cận Vô Cực đại thế giới chúng ta thật sự không thể thi triển lực lượng quá cường đại, nếu không để nhân vật lợi hại của Vô Cực Tinh Cung biết thì nguy to, nhất là ngươi có hoàng thư, bọn chúng sẽ gây bất lợi với ngươi." "Phương Hàn sớm muộn gì cũng phải trở lại Huyền Hoàng đại thế giới, hắn đi xa như vậy đã không còn đủ thuần dương chi lực để trở về. Nếu hắn trở về, nhất định phải đi qua Ngũ Hành chi địa, chúng ta sẽ bố trí mai phục ở chỗ này." "Nhưng Ngũ Hành chi địa là địa bàn mà Thái Nhất Môn cũng âm thầm bố trí mai phục. Hơn nữa ở chỗ sâu trong Ngũ Hành chi địa có Xích Uyên Ma Tôn ẩn núp, chúng ta lại không phải đối thủ của vị thượng cổ lão ma này." "Xích Uyên Ma Tôn đã rời khỏi Ngũ Hành chi địa rồi, hắn tới Phật giới xa xôi muốn tìm Phật chủ để báo thù, giết chét đệ tử cửa Phật để hả giận, phải rất lâu mới trở về." Tô Tú Y mỉm cười nói, hàm răng trắng noãn như ngọc hiện ra, không ngờ cũng không thua gì mỹ thiếu niên Phong Bạch Vũ, thế nhưng một thân hắc y lại khiến khí tức của hắn vô cùng quỷ bí, giống như thượng cổ cực tà chi thần chuyển thế. "Về phần Thái Nhất Môn, bọn chúng bây giờ đang phải chuẩn bị một chuyện lớn, hơn nữa bọn chúng chuẩn bị lấy Thiên Vũ Chi Khố. Không có thời gian tranh đoạt cùng chúng ta." Ba Lập Minh ngẩn ra: "Bọn họ muốn làm đại sự?" Tô Tú Y càng cười thoải mái, đứng thẳng dậy nói: "Cụ thể thì ta không biết, nhưng ta biết là chuyện này nhằm vào Vũ Hóa Môn. Ta có một người một kẻ nằm vùng địa vị cực cao ở Thái Nhất Môn, đã tu thành vạn cổ cự đầu, tin tưởng không lâu sao có thể biết được đại sự này là chuyện gì." "Ngươi có người nằm vùng ở Thái Nhất Môn? Hơn nữa còn là cự đầu Trường Sinh Bí Cảnh? Là chân truyền đệ tử? Phó chưởng môn? Là nam hay là nữ?" Toàn thân Ba Lập Minh chấn động. "Tự nhiên là chân truyền đệ tử, phó chưởng môn." Tô Tú Y nhắm mắt lại, nói tiếp: "Là một nữ nhân." "Nữ nhân? Phó chưởng môn của Thái Nhất Môn có mấy kẻ là nữ nhân chứ, kể cả Yên Thủy Nhất gần đây tấn thăn làm vạn cổ cự đầu a, hẳn là Yên Thủy Thiên. Nhưng mà không thể nào là nữ nhân này đúng không?" Ba Lập Minh nói. "Không phải nàng ta, nàng còn chưa đủ tư cách để ta bố trí nước cờ tử này, nhưng mà hiện tại lại đủ tư cách rồi, nghe nói bây giờ nàng đang ở trong Vĩnh Hằng Thần Lô bế quan, đợi sau khi nàng đi ra, ta sẽ tìm nàng, thu nàng ta dưới trướng." Tô Tú Y lắc đầu nói. "Nghe nói nàng có hôn ước với Hoa Thiên Đô, nhưng mà nàng lại không hề có tình cảm gì với hắn, trái lại có một tin tức truyền ra từ Lục Đạo Minh, nàng có quan hệ mập mờ với một vị vương tử Ulla Tinh." Ba Lập Minh hắc hắc cười. "Đây đều là một chút chuyện nhỏ mà thôi. Trong nháy mắt ta có thể biến hắn thành tro bụi." Tô Tú Y lại nở nụ cười nói: "Ta đã có kế hoạch tổng thể, rất lớn..." "Tô Tú Y, ta hi vọng sau khi ngươi bế quan, sẽ có đủ thực lực khiêu chiến với Ứng Tiên Thiên, đánh bại hắn trở thành Ma Đạo đệ nhất nhân. Như vậy Hoàng Tuyền Ma Tông của chúng ta mới lại trở thành vị trí số một." Ba Lập Minh nói: "Đây là ý tứ của Cửu Đại điện chủ, chỉ cần ngươi đánh bại Ứng Tiên Thiên, trở thành Ma Đạo đệ nhất nhân, Cửu Đại điện chủ chúng ta mới có thể chính thức dâng vị trí tông chủ Hoàng Tuyền Ma Tông cho ngươi, hơn nữa đưa chín cái chìa khóa Hoàng Tuyền bảo khố cho ngươi. Phải biết rằng muốn mở ra Hoàng Tuyền bảo khố phải có mười cái chìa khóa, trong đó tối trọng yếu nhất là Hoàng Tuyền Đồ, thế nhưng chín cái chìa khóa khác cũng có tác dụng rất trọng yếu." "Ta tự biết." Khuôn mặt Tô Tú Y trở nên nghiêm túc nói: "Nếu ngay cả Ứng Tiên Thiên cũng không thắng nổi, ta làm sao có thể đủ tư cách thống lĩnh Hoàng Tuyền Ma Tông, càng chưa nói tới thực hiện mục tiêu to lớn thành lập Ma giới. Ba Lập Minh, ngươi phát ra bức thư này cho ta, tới Trí Ma Đạo Man Hoang Đại Đế, Quỷ Thần Đại Đế, Huyết Ảnh Đại Đế, Thiên Tuyệt Đại Đế, Hồng Trần Đại Đế. Nói là năm sau, ngày mồng ba tháng sáu sẽ ước chiến với Tiên Thiên Đại Đế tại Ma Đạo Thánh sơn, Thương Sơn. Quyết chiến sinh tử! Để bọn họ tới làm chứng. Đồng thời ngươi cùng tám vị điện chủ khác lấy danh nghĩa của ta phát ra thư khiêu chiến cho Ứng Tiên Thiên!" "Năm sau, ngày mồng ba tháng sáu, là ngày đại hội Đạo Môn Tiên Đạo." Tô Tú Y nói: "Ta muốn để tiên đạo thập môn tụ hội, bởi vì như thế cuộc quyết đấu giữa ta và Ứng Tiên Thiên sẽ bị phải mờ đi."
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]