Ngày hôm sau, tiếng chuông điện thoại vang lên đánh thức Tuấn Anh, trong cơn mê ngủ anh đưa tay sờ loạn chiếc điện thoại của mình. Đến khi tìm thấy anh liền nhăn mặt ấn vào mà nghe "Alo... vâng... vâng... con chuẩn bị về ngay đây”
Nghe điện thoại xong, Tuấn Anh ngồi dậy, đưa tay xoa đầu cho tỉnh táo. Xong liền đi vào bên trong phòng tắm.
Tắm xong đi ra, anh liền sang phòng bên cạnh Ánh Dương vẫn đang ngủ, thấy vậy anh ngồi xuống cạnh cô khẽ gọi "Dương ơi, dậy thôi. Đến giờ rồi”
"Không dậy!"
"Ô kìa, hôm nay đám cưới anh Dương đấy. Mau dậy thôi, mẹ giục rồi"
Ánh Dương hôm qua làm việc xong mệt nên giờ chỉ muốn ngủ thôi, nếu không phải vì đây là đám cưới của Tuấn Dương thì chắc chắn cô sẽ mặc kệ tất cả mà ngủ tiếp.
Sau một hồi vật lộn chuẩn bị, cuối cùng cả hai cũng có thể xuất phát. Bởi vì ở Việt Nam, Vương San không có người thân, nên hôm nay Tuấn Anh và Ánh Dương cũng như các thành viên của Eagle Gaming sẽ đóng vai trò nhà gái. Họ phải đến căn cứ Eagle Gaming để hoàn tất các thử thách dành cho chú rể. Muốn gặp cô dâu thì phải thông qua họ trước đã.
Vương San hôm nay vô cùng xinh đẹp, mặc lên mình bộ váy cưới trắng tinh khôi, mái tóc dài được búi gọng gàng cùng với nét trang điểm, trông cô kiều diễm làm sao.
Cánh cửa phòng mở ra, nhìn thấy Ánh Dương bước vào, Vương San vô cùng bất ngờ.
"Ánh Dương, em về rồi sao?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-quang-la-em/2999366/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.