Khoảng thời gian ở Mĩ trôi qua rất nhanh, cuối cùng tất cả đều đã quay trở lại Việt Nam. Ngay khi vừa trở về mọi người liền lao đầu vào tập luyện, sắp tới đây họ sẽ chuẩn bị thi đấu rồi. Còn Ánh Dương thì lấy xe của Tuấn Anh đến văn phòng của Liên đoàn Thể thao điện tử Việt Nam trình diện.
Văn phòng giờ đã được mở rộng ra rất lớn rồi, nhìn từ bên ngoài vô cùng khang trang. Ánh Dương đi vào bên trong thì bị bảo vệ chặn lại với lí do ‘người không phận sự miễn vào’.
Ánh Dương khẽ thở dài, vốn định cho chị Diệp một bất ngờ thế mà... Ánh Dương rút điện thoại từ trong túi xách ra, gọi điện cho chị Diệp.
"Diệp tỉ tỉ, văn phòng giờ còn có cả quy định người ngoài không được vào sao? Phải! Em vừa đáp chuyến bay thì lập tức đến đây này. Chị có thể nào xuống rước em được không?”
Khoảng năm phút sau, chị Diệp trong bộ váy liền dáng xuông màu đen chạy xuống
“Ánh Dương! Lâu rồi không gặp!”
Hai chị em đứng chào hỏi nhau vô cùng vui vẻ. Sau một hồi chị Diệp liền đưa Ánh Dương lên trên phòng làm việc, đồng thời báo với bên nhân sự đưa thẻ ra vào cho Ánh Dương luôn.
Nếu như nhưng ngày đầu mới làm việc chỉ có vỏn vẹn năm người thì giờ đây, nhân lực đã tăng lên đến hơn hai mươi người. Một văn phòng nhỏ lúc đầu vốn không thể đủ sức chứa nữa nên bây giờ được chia ra làm hai văn phòng. Một văn phòng chuyên xử lí công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-quang-la-em/2999360/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.