Nếu Phạm Tằng làm buôn bán, ta còn có thể giúp đỡ một ít, nhưng làm quan thì ta không biết rồi. Mặc dù ở thế giới này học được rất nhiều thứ,nhưng chỉ giáo dạy cách thức làm chủ mẫu gia tộc hoặc quản lý hậu cungphi tử hoặc thủ đoạn lung lạc nam nhân mà thôi. Chung quy sẽ không đihọc những thứ bên ngoài của thế giới nam nhân.
Nếu không hiểu, tự nhiên sẽ không tùy tiện nhúng tay, nếu không, chỉ có thể thêm phiềntoái cho Phạm Tằng thôi. Ta rất tự hiểu lấy mình. Ta nghĩ lão gia vàPhạm Tằng tìm sư gia, còn phái gia nhân trong nhà đi giúp đỡ hắn, hẳn là đủ để giúp hắn đối mặt những vấn đề mà một huyện lệnh phải đối mặt rồi.
Dù là chức quan nhỏ, nhưng Huyện lệnh cũng là một người một cõi, ở tronghuyện sẽ là nhân vật nói một không ai dám cãi hai. Mà nguyên nhân chínhvì chức quan nhỏ, cho dù Phạm Tằng không có kinh nghiệm mà phạm sai gì,ta nghĩ Phạm gia cũng có thể giúp hắn bãi bình. Bởi vậy, bắt đầu sựnghiệp từ một Huyện lệnh, đối với Phạm Tằng mà nói, không thể tốt hơn.
Hắn có thể ở một huyện đại triển quyền cước, tẫn thi suy nghĩ. Vấp phảitrắc trở, sau đó sửa lại, được đến kinh nghiệm tối quý giá. Này so vớichuyện gì cũng đều tốt đẹp hơn.
Mà Phạm Tằng yếu nhất một mặt,chính là không đủ khéo léo đưa đẩy. Nhưng người biết khéo đưa đẩy đại đa số đều được tôi luyện đi ra từ sự thật và vấp ngã. Nếu ngay từ nhỏ đãbiết đưa đẩy nịnh nọt, không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-hoa-phu-quy/2463990/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.