Hoàng Hậu Phó thị được Thu Vận báo tin, khi Trần Thiện Duệ hầm hầm vào Khôn Ninh Cung lập tức xin phép được đi Đại Đồng ra trận, mặc dù Phó thị mới biết hóa ra là chuyện như vậy, nhưng vẫn không chút hoang mang đưa ba lý do -- Thứ nhất, người giám quốc chính là Thái Tử Trần Thiện Chiêu, bà chỉ là một phụ nữ sẽ không xem vào quốc gia đại sự; thứ hai, từ kinh thành đến Đại Đồng cách mấy ngàn dặm đường, thay vì bỏ gần tìm xa, chi bằng điều binh ở khu vực xung quanh để bình loạn, cho dù Sơn Tây Hành Đô ty hoặc Đại Đồng xảy ra chuyện gì, các đội quân lân cận chưa chắc không kiếm được nhân tài, giết gà cần gì dao mổ trâu; thứ ba, Trần Thiện Duệ là thân vương không thể tự tiện rời kinh, dù Hoàng đế trở về không truy cứu nhưng những ngôn quan đồng loạt buộc tội là đủ để xóa sạch công lao có lẽ đạt được.
Đến cuối cùng, Trần Thiện Duệ chỉ đành mặt trầm như nước hồi phủ. Hắn cảm thấy từ sau khi phụ hoàng đăng cơ, bản thân hắn từ trước luôn thuận buồm xuôi gió thì nay gặp phải đủ loại chướng ngại, không có chỗ nào được hài lòng! Mang tâm trạng uất ức, hắn trực tiếp tới Diễn Võ Trường, đến kho vũ khí xách ra một cây trường thương bằng thép tốt nhất, dồn sức múa hết một bộ Âm Phù Thương rồi nằm xụi lơ dưới đất. Mặc dù xa xa vẫn có gã sai vặt thỉnh thoảng ló đầu vô thăm chừng, nhưng hắn chợt nghĩ tới một hình bóng đỏ rực thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-hoa-phu-quy-phu-thien/4604383/chuong-354.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.