Chương Hàm nghe rất rõ từng câu từng chữ của Tề ngự y.
Đơn giản là sau khi thấy đỏ đã trì hoãn quá lâu, hơn nữa ưu tư quá nặng nên thai nhi bị thương tổn, cố gắng giữ lại thì tương lai sinh sản cũng sẽ không thuận lợi, nói tóm lại là ông ta cực lực trốn tránh phải gánh trách nhiệm về sau. Đến khi hai Ngự y theo Tri Vương Trần Dung trở về thật cẩn thận bắt mạch cho Trương Như cũng chẩn đoàn giống vậy, nàng thấy sắc mặt Trần Dung trắng như tuyết, ngược lại Trương Như nắm chặt tay trượng phu, vẻ mặt tuy bi thương nhưng lại lộ ra một loại trút được gánh nặng khó diễn tả, trong lòng Chương Hàm đột nhiên sinh ra một ý nghĩ mơ hồ.
Cho dù ba Ngự y dùng từ không giống y như nhau, nhưng ý tứ cẩn thận lộ ra đều chỉ có một -- thai nhi trong bụng Tri Vương phi coi bộ giữ không nổi, nếu cố kéo thì chỉ ảnh hưởng đến cơ thể người mẹ, cần sớm quyết định dứt khoát. Trần Dung nhìn thê tử cắn chặt môi, quét mắt về phía ba Ngự y đang nơm nớp lo sợ, ánh mắt anh ta cuối cùng dừng trên người Chương Hàm đang đứng bên cạnh. Mặc dù vừa trở về còn chưa chào hỏi nhau, nhưng Trần Dung đương nhiên biết, nếu không nhờ Chương Hàm chạy tới thì còn không biết phải qua bao lâu mới có thể mời được Ngự y, chính mình còn không biết có thể kịp thời từ trong cung ra tới hay không? Hơn nữa, lúc ấy Trần Thiện Chiêu còn vào cung trần tình thay mình.
Trần Dung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-hoa-phu-quy-phu-thien/4604329/chuong-300.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.