Sau khi Thái Thượng Hoàng truyền ngôi cho Trần Vĩnh bèn dọn ra khỏi Càn Thanh Cung chuyển đến Thanh Ninh Chung. Tuy ngài vẫn nắm quyền khen truất của quan viên tam phẩm trở lên cùng với hình ngục trọng sự, nhưng hơn một tháng qua lại hiếm khi phát biểu ý kiến bất đồng, ngay cả lúc Trần Vĩnh giữ tất cả đích tử của chư vương tại kinh thành thì ngài vẫn không nói lời nào. Tuy nhiên, hôm nay biết được sự kiện đồn đãi ồn ào huyên náo ở kinh thành cuối cùng lại liên lụy đến Tri Vương, hiện giờ đã bị triệu vào cung, Thái Thượng Hoàng tức khắc thay đổi sắc mặt.
"Thập thất lang đã vào cung bao lâu?"
Lộ Khoan thật cẩn thận trộm nhìn sắc mặt Thái Thượng Hoàng, thấp giọng bẩm báo: "Ước chừng một canh giờ rồi ạ."
"Một canh giờ mà vẫn chưa ra khỏi Càn Thanh Cung?" Thái Thượng Hoàng chau mày, trầm ngâm một lát lại hỏi: "Ngoại trừ nó còn ai ở Càn Thanh Cung?"
"Hồi bẩm Hoàng Thượng, còn có... còn có Thế tử gia."
"Chuyện lớn như vậy, sao lúc này ngươi mới bẩm báo?" Thái Thượng Hoàng đột nhiên đứng dậy, vẻ mặt vừa kinh ngạc vừa giận dữ. Tuy nhiên, mới rời bảo tọa đi vài bước thì bước chân ngài dần dần chậm lại, cuối cùng ngừng ở cửa minh gian. Mặc dù chỉ cách một tầng mành thật dày là sắp ra khỏi cửa, ngài lại thực sự do dự.
Hiện giờ ngài không còn là Thiên Tử tay nắm Hoàng quyền, cho dù vẫn chưa hoàn toàn uỷ quyền, nhưng thời điểm này nếu lập tức tới Càn Thanh Cung sẽ mang đến ảnh hưởng như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-hoa-phu-quy-phu-thien/4604328/chuong-299.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.