Lúc trước khi ở Quy Đức phủ nha, tháng mười là phải dự bị chậu than, nhưng tháng mười ở Giang Nam lại khác biệt rất lớn. Tuy không thể nói là cực lạnh, nhưng cái lạnh ẩm thấp thấm vào tận xương tủy vượt xa cái lạnh khô khan phía Bắc, chỉ cần ở bên ngoài lâu một chút là ngón tay sẽ dần dần sưng lên, mặc dù trong phòng có chậu than nhưng luôn có loại cảm giác khó chịu nói không nên lời.
Thời tiết tuy không dễ chịu nhưng tâm tình Chương Hàm lại như nắng mai tươi sáng. Nhổ được cây gai Tống mụ mụ ra khỏi da thịt, sự tình ở tiệm vàng bạc Phúc Sinh đã được vuốt phẳng không lưu lại một chút dấu vết nào. Từ sau ngày đầu tiên quay về nàng không gặp lại Cố Trường Phong, Thái phu nhân cũng đối xử với nàng càng thêm khách khí, thậm chí khách khí đến mức coi nàng như người ngoài, nhưng đây đúng là kết quả nàng mong muốn. Hôm nay Thái phu nhân triệu nàng qua, báo là cha huynh đã về tới kinh thành, ngày mai liền có thể đi gặp, nàng cố nén vui sướng về lại trong phòng, lập tức quên luôn phải giữ dáng vẻ, nằm ngửa trên giường thoải mái giang rộng chân tay.
“Cha, Đại ca... rốt cuộc có thể gặp lại rồi!”
Trương Kỳ bị Thái phu nhân giữ lại trong chốc lát, vừa vào phòng liền thấy cảnh tượng của Chương Hàm, nàng lập tức tiến lên thình lình duỗi tay chọt vào nách Chương Hàm mấy cái. Chương Hàm bị nhột lăn lộn trên giường cười khanh khách xin tha, Trương Kỳ nhịn không được cũng nằm xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-hoa-phu-quy-phu-thien/1148336/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.