Cho dù bây giờ, ngoài trời đang là mùa đông, thời tiết rất lạnh nhưng vẫn không thể ngăn cản ước muốn về nhà của Nguyễn Lương, từng giây từng phút, y đều mong muốn rời khỏi nơi này. Cao Kiên đi tìm Nguyễn Lương để thương lượng, hắn muốn tiễn y một đoạn, cả hai sẽ thuê một chiếc xe ngựa và một xa phu, trên đường đi, hai người sẽ cùng du ngoạn, ngắm phong cảnh.
Nguyễn Lương nhanh chóng đồng ý, y thuê một chiếc xe ngựa thật to, bên trong có cả đệm và lò sưởi.
Trên đường đi, đột nhiên, Cao Kiên chỉ vào một khách *** ven đường rồi nói: “Chính là nơi này”.
“Có chuyện gì vậy?” – Nguyễn Lương nhìn ra bên ngoài.
“Chúng ta đã từng ở tại nơi đó, chẳng lẽ ngươi không nhớ sao?” – Cao Kiên nói.
“Thật không?” – Nguyễn Lương chăm chú quan sát khách *** kia: “Ngươi đã từng ở trong đó sao?”.
“Không, tại nơi này, bà mai đã dẫn Đinh Lan đến”.
“À…” – Nguyễn Lương cảm thấy vô cùng sợ hãi: “Ngay cả việc này mà ngươi vẫn còn nhớ rõ như vậy, Lương Ngọc, chỉ cần trí nhớ của ta được một nửa của ngươi đã là tốt lắm rồi”.
Cao Kiên mỉm cười.
Nguyễn Lương nghẹn ngào: “Nàng ấy xinh đẹp nhưng lại rất xấu tính”.
“Ngươi thật là, người ta đã chết vì ngươi, vậy mà ngươi còn bảo nàng xấu tính” – Cao Kiên nói.
“Ta đâu có muốn nàng ấy chết” – Nguyễn Lương nhanh chóng phủ nhận: “Ta chỉ muốn tốt cho nàng thôi mà, lúc đó, bên cạnh ngươi không có nữ nhân, nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-hoa-phu-quy-ket-tu-thu/2397221/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.