Trần Ngọc Lâm sửng sốt nhìn Lan, khó mà không kinh ngạc cho được. Một phần vì Lan có thể tìm được đến chỗ này, phần khác vì hắn khó tưởng tượng được nàng lại là một người theo đạo.
Dù sao ngày thường, nàng hoàn toàn không ra dáng gì của một người theo đạo cả. Cũng ăn tục nói phét, cũng khạc nhổ bừa bãi như ai.
Lan không hay biết hắn đang nghĩ gì, nàng mỉm cười nhìn hắn:
" Chào Lâm. Hôm nay khỏe không?"
Trần Ngọc Lâm mí mắt co giật. Hắn ngày nào cũng nghe đi nghe lại một câu này, nhiều khi nghe nhiều quá hóa nhàm, nhưng lần này cảm thụ thực là khác biệt.
Nếu những lần trước hắn cảm giác Lan là quan tâm hắn, thì lần này hắn cảm thấy nàng như thể đang chế nhạo hắn vậy.
Lan cười nhạt nhìn về phía sau lưng hắn:
" Cậu vừa lấy cái gì đó nhỉ? Có thể lấy ra cho tớ xem không?"
Trần Ngọc Lâm lắc đầu, cười:
" Chẳng có gì cả. Ở dưới này làm gì có gì? Có thể dịch ra cho tớ đi qua được không?"
" Giờ này vẫn còn giả bộ được, ối chà. Lâm ơi là Lâm."
Lan bật cười, kế đó nàng nhìn vào hắn bằng đôi mắt lạnh lẽo:
"Đừng hòng nghĩ lừa gạt qua được mắt ta, con ma cà rồng kia?"
Trần Ngọc Lâm kinh ngạc nhìn vào Lan. Chỉ thấy ngay sau đó, trên tay nàng xuất hiện hai cái thập tự giá, mỗi cái dài phải đến cả mét, sắc bén như gươm dao. Lan mỉm cười nói với hắn:
" Nhân danh Tòa Án Dị Giáo, ta tuyên bố ngươi tội chết, ma cà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-hang-tran-thu-nhan/99095/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.