Mộ Dung Nguyệt giả không biết cũng như không muốn biết cái cột kia là cái thứ gì, và chắc chắn hắn không có chút hứng thú nào cả.
Hắn tuy mặc dù phần hồn của hắn đang bị bao phủ bởi tinh thần lực của Trần Ngọc Lâm, nhưng dựa vào sự khác biệt về bản chất linh hồn vẫn có thể cách xa đối với đoàn Nguyên Anh kia tiến hành trùng kích linh hồn hải của Trần Ngọc Lâm.
Trần Ngọc Lâm bị đoàn Nguyên Anh chi lực kia mãnh liệt trùng kích linh hồn hải, thiếu chút choáng váng mà ngã lăn quay bất tỉnh.
Lúc này Mộ Dung Nguyệt giả khinh thường nhìn Trần Ngọc Lâm, trong đầu tuôn ra vô số tính toán.
Hiện tại năng lượng của hắn còn lại chưa đủ 30%, cứ dây dưa ở đây không phải là cách. Cần phải nhất kích nhất sát linh hồn hải của tên này, nếu hắn dây dưa mãi thì kết cục duy nhất là phần phách Nguyên Anh của hắn cạn kiệt năng lượng, từ đó bản thân hắn sẽ bị suy yếu một cách thảm trọng, Trần Ngọc Lâm có thể nhân cơ hội này thôn phệ ngược lại hắn.
Mà thoát ra cũng không phải cách, năng lượng hắn còn 30%, không đủ để duy trì thêm mấy năm tồn tại nữa. Muốn đợi đến khi có một cái người khác đủ tiêu chuẩn tới hấp thu, biết chờ đến chừng nào?
Kì thật hắn không biết chính là bản thân lần này hắn "được" cơ hội này cũng chính là do Hệ Thống câu dẫn mà tới.
Năng lượng Hồn càng ít, càng nhanh tiêu tán trong thiên địa, càng huống hồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-hang-tran-thu-nhan/2860612/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.