Trần Ngọc Lâm hôm sau ngồi đực mặt ra ở bàn ăn, trên bàn ăn hôm nay là món thịt rắn nướng.
Âu Bảo Uyên dùng đũa trỏ trỏ con gà trống đang chiễm chệ ngồi trên đầu Trần Ngọc Lâm, dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn Mộ Dung Nguyệt. Mộ Dung Nguyệt lắc lắc đầu, hai người không hẹn mà cùng quay sang hướng khác, nhất loạt không nhìn vào Trần Ngọc Lâm.
Hôm qua thằng Trương Cẩu Đản sau khi quay trở về, hắn vứt xừ nó con gà lại làm gián điệp ở thế giới này. Cũng không hiểu sao triệu hoán nhân vật thì thuận tiện triệu hoán thêm con gà, lúc triệu hoán ngược thì lại để con gà ở lại.
Có lẽ nào... con gà chỉ là một vị triệu hoán thú tiện nghi?
Khác không nói, con gà này thật biết ăn. Nãy giờ nó ăn chí ít hơn nửa cân thịt rắn nướng rồi mà vẫn không làm sao.
Thịt rắn không có vấn đề, nửa cân cũng không có vấn đề, vấn đề là thịt con rắn này là Ma Thú Tứ Phẩm, vô cùng mạnh mẽ. Tuy rằng thịt của Ma Thú không có nhiều Linh lực do hầu hết linh lực tập trung trong thú hạch, nhưng cũng vẫn để cho Nhị Phẩm ăn được một chút là thấy no rồi. Con gà này trái ngược, một hơi tọng nửa cân thịt.
Quan trọng nhất là thịt này do Âu Bảo Uyên chuẩn bị, mặc dù chỉ là vài bước như nêm tẩm gia vị nhưng vẫn đủ khiến hắn không dám động đũa. Cũng không rõ tại sao nhưng mỗi lần hắn thử động đũa là hai bàn tay lại run lẩy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-hang-tran-thu-nhan/2860451/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.