Trần Ngọc Lâm càng xem, càng cảm thấy mấy cái phần thưởng này bá đạo.
Thông thường, gọi tốc độ mà Tam Phẩm hấp thu Linh khí trong thiên địa bằng hình thức thổ nạp bình thường là 1, vậy thì Công pháp cấp 1 tốc độ là khoảng 2, công pháp bậc 2 tốc độ là 4, cứ thế mà phân ra cho tới công pháp bậc 6 là gấp 64 lần bình thường.
Đương nhiên, không nhất định phải cố định gấp ngần đó lần. Ví dụ một công pháp tăng tốc tu luyện gấp 50 lần tốc độ thổ nạp, 50 lớn hơn 32 (bậc 5) nhưng nhỏ hơn 64(bậc 6) thì nó sẽ là khoảng chừng bậc 5 trung phẩm.
Đây là nói về tầng tu luyện cao nhất của Công Pháp.
Công pháp bậc 7 trở lên chỉ thích hợp cho Kim Đan trở lên, tu sĩ bậc thấp mà tu luyện Công Pháp bậc 7 thì chỉ có nước bị hủy căn cơ mà thôi. Không có biện pháp, Kim Đan và tu sĩ bình thường tu luyện khác biệt về bản chất quá lớn.
Trong đó, Ma Lôi công pháp bậc 4 đã là rất mạnh. Tốc độ tu luyện sau khi tu luyện đến đại thành gấp chừng 28 lần tốc độ thổ nạp bình thường. Trong Công pháp bậc 4 thì đã là rất mạnh.
Đại khái lưu truyền nhiều nhất trong dân gian vẫn là công pháp Nhị cùng Tam Phẩm hạ cấp. Tốc độ chỉ khoảng gấp 4 - 10 lần thổ nạp thông thường. Được cái lưu truyền nhiều nhất là một bộ công pháp Nhị Phẩm, tăng gấp 6 lần tốc độ thổ nạp bình quân nhưng lại là công pháp vô thuộc tính, bất kì ai cũng dùng được.
Trần Ngọc Lâm xem xét qua Ma Lôi Công Pháp, kế đó bỏ qua một bên.
Cơ hội tiến hóa thể chất, hiện tại thể chất của hắn là Ma Cà Rồng quý tộc, cấp bậc Tử Tước. Lên thêm một bước nữa thành tựu Bá Tước thì hắn có thể sử dụng một số đặc quyền của Quý Tộc, ví dụ như triệu hồi tộc quyển, tạo đệ, thậm chí hoàn toàn hóa hình thành động vật thời gian dài mà không cần trả giá gì.
Vạn Lôi Pháp là một võ kỹ kết hợp cận chiến cùng với đánh xa. Đánh xa thì nó sẽ bắn ra một tia điện như một viên đạn, hoạt động bằng linh lực. Còn nếu cận chiến thì nó sẽ bao phủ hai bàn tay của hắn bằng một lớp giáp điện từ cực mạnh.
Nhược điểm là cần phải sạc điện sau vài lần sử dụng. Trừ khi hắn kiếm được một loại Lôi Quang năng lượng vĩnh cửu. Cái gọi là Lôi Quang năng lượng vĩnh cửu là một loại lôi quang sinh ra trong tự nhiên, bản thân tự tạo thành một nguồn năng lượng cao có khả năng tuần hoàn.
Loại Lôi Quang này trong Hệ Thống bán chí ít cũng 3000 điểm Vận Mệnh một cái. Trần Ngọc Lâm quỳ.
Quá đắt.
Thú cưỡi Địa Ngục Mã về cơ bản chỉ là một con ngựa zombie, toàn thân sáng bóng lên sắc đen của kim loại cùng một loại lửa nào đó có màu tím than mà thôi. Cũng chẳng đáng sợ gì. Thậm chí hắn còn không thấy con ngựa này có một chút khả năng chiến đấu nào. Bù lại tốc độ của nó nhanh vô cùng, 200 cây số giờ trong điều kiện chạy bình thường. Nếu phi toàn lực có thể đạt vận tốc 350 cây số/ giờ.
Không thể sử dụng trong khi đánh nhau, kể cả chạy trốn hay truy đuổi, cho nên tác dụng cũng chỉ để trang trí trừ khi hắn cần di chuyển nhiều.
Hai cái mà Trần Ngọc Lâm thắc mắc, là một vé tiến vào Phòng Tập Huấn Địa Ngục cùng với một vé tiến vào Vạn Ngục Uyên. Cả hai vé này đều có thể tiến vào, nhưng Hệ Thống nói:
[Hai tính năng này chế tạo nhằm mục đích nâng cao thực lực Kí Chủ. Tốt nhất nên cân nhắc mà sử dụng chứ đừng có sử dụng một cách bừa bãi. Hiện tại ta kiến nghị Kí Chủ chưa cần thiết sử dụng.]
Phòng Tập Huấn Địa Ngục, nghe qua là biết nó rất là... địa ngục? Còn Vạn Ngục Uyên nghe cũng Địa Ngục không kém.
Hệ Thống:
[Địa Ngục không phải tính từ.]
Trần Ngọc Lâm quyết định tin tưởng Hệ Thống dù chỉ một lần này. Hắn bị cái Hệ Thống này hố cũng khá nhiều, nhưng mà mấy lời khuyên Hệ Thống đưa ra một cách nghiêm túc thì cũng không đến nỗi nào.
Trung bình cứ độ vài ngày cái Hệ Thống này lại nổi tính sống chó một lần, nhưng mà có vẻ hôm nay nó đặc biệt sống tốt.
Hệ Thống:
[.................]
Kế đó, hắn giở đến (mà theo hắn) là trọng tâm của gói quà hôm nay: [Thẻ Triệu Hoán Thần Thoại]
Đặc tính của thẻ này vô cùng kinh khủng, chính là có thể tùy ý triệu hoán bất kì một nhân vật nào ở trong thần thoại. Có thể triệu hồi từ thần thoại trong nước, cũng như nước ngoài. Một số nhân vật đặc trưng tiêu biểu có tỉ lệ triệu hồi ra được là Tôn Ngộ Không, vô cùng nổi tiếng. Ra, Horus trong thần thoại Ai Cập, thậm chí có thể triệu hồi ra được Odin hoặc Thor.
Nếu số đỏ, có thể triệu hoán những quân đoàn huyền thoại, ví dụ như quân đoàn Valkiry trong thần thoại Bắc Âu. Đương nhiên nhân vật càng mạnh tỉ lệ triệu hồi ra càng ít ỏi. Nhưng nếu thật sự triệu hoán ra chính là một bước lên trời.
Hệ Thống:
[................]
Có tư tưởng lạc quan là rất tốt. Nhưng mà trèo cao thì ngã đau đó.
Trần Ngọc Lâm hăm hở ấn nút [Triệu hồi] trên giao diện Hệ Thống. Lập tức trước mặt hắn xuất hiện một cái tế đàn trông như cái vòng ngôi sao 5 cánh dùng để triệu hoán quỷ Satan vậy. Trần Ngọc Lâm tràn đầy hi vọng, triệu hoán sẽ ra cái gì đây?
Một tia sáng rực lửa trong hình dáng một cây cột lốc xoáy lửa xuất hiện, kế đó Hệ Thống thông báo:
[Xin chúc mừng Kí Chủ, nhận được từ Tây Du Ký....]
Trần Ngọc Lâm tràn ngập hi vọng nhìn vào trong Tế Đàn. Xuất hiện sẽ là ai đây?
Tôn Ngộ Không Tề Thiên Đại Thánh, hay là thời kì hắn trở thành Đấu Chiến Thắng Phật?
Thậm chí có thể là Tiểu Long Nữ, hoặc Bạch Long Mã?
Hoặc là một vị tiên nhân trên Thiên Đình? Thái Thượng Lão Quân hay là Quan Âm?
Hoặc có khi là một con Yêu Quái? Kim Giác Đại Vương hay là....
Cùng lúc Trần Ngọc Lâm đang tự sướng, tế đàn sáng rực lên hằng hà sa số phù văn. Kế đó một thân ảnh cao lớn hiện lên trong Tế Đàn.
Đây là một người lực lưỡng, khỏe mạnh, làn da rám nắng, tóc hoa râm chừng 40 tuổi, trên thân thể có nhiều vết sẹo. Hai bàn tay hắn gân guốc, tràn đầy những vết chai, rõ ràng là cầm nắm vũ khí rất lâu mới có được. Đôi mắt của hắn như thể đã trải qua vô số sự đời, đau đớn có, vui sướng có, khổ đau cũng có.
Trên lưng người này vác theo một cây chĩa ba, trên đai lưng đeo một cái lưỡi hái bóng loáng rõ ràng là được sử dụng thường xuyên vô cùng. Ở bên người hắn là một con vật, toàn thân nó bóng loáng những sợi long vàng óng, trên đầu toát ra một cái mào đỏ rực như lửa. Đuôi nó có những sợi lông đỏ rực, cong như cầu vồng.
Hệ Thống:
[Xin giới thiệu anh nông dân Trương Cẩu Đản và con gà trống của ảnh.]
Trần Ngọc Lâm:
-?
Vãi cả nông dân?
Hệ Thống:
[Anh nông dân Trương Cẩu Đản, xuất hiện trong Tây Du Ký. Anh là một trong những nhân vật quần chúng từng....]
Trần Ngọc Lâm gào lên:
"Vãi cả nhân vật quần chúng. Mày đùa bố đấy à Hệ Thống? Nhân vật quần chúng thì thần thoại cái nỗi gì?"
Hệ Thống:
[Kí Chủ bị ngu à? Nhân vật quần chúng cũng tồn tại trong thần thoại, ta còn có thể nêu anh nông dân Trương Cẩu Đản xuất hiện trong hồi thứ bao nhiêu của....]
Trần Ngọc Lâm gào lên:
"Bố éo quan tâm thằng này xuất hiện trong hồi thứ bao nhiêu!! Triệu hoán thần thoại nói thì oai chứ triệu hồi ra thằng nông dân là thế bất nào hả???"
Hệ Thống:
[Kí Chủ phiền nhiễu nhỉ? Ăn ở thế nào thì nhận được phần thưởng thế đó. Kí Chủ nhận được anh nông dân thì chứng tỏ Kí Chủ ăn ở như shit rồi, về mà tu thân tích đức đi không lúc chết chẳng ai thương đâu. Nếu không muốn, Kí Chủ có thể bấm nút hủy bỏ hiệu triệu. Nếu Kí Chủ muốn đưa hắn quay trở lại thế giới Tây Du Ký, cần 200 điểm Vận Mệnh.]
Thế là bên cạnh "Triệu hoán thú (?)" anh nông dân Trương Cẩu Đản, có một dòng chữ [Hủy bỏ hiệu triệu], tức là hạ sát thủ.
Còn một nút khác là [200 điểm Vận Mệnh- truyền tống ngược.]
Trần Ngọc Lâm đang chuẩn bị bấm vào nút Hủy Bỏ Hiệu Triệu, chợt anh nông dân Trương Cẩu Đản quỳ xuống, ôm chân hắn khóc lóc:
"Đại Yêu, cầu xin Ngài tha cho tiểu nhân, tiểu nhân trên có mẹ già 60 tuổi, dưới có con nhỏ bệnh nặng, vợ bé con thơ, tiểu nhân vẫn còn cả một gia đình phải nuôi nấng...."
Trần Ngọc Lâm:
-............
Mẹ, đừng có nói như thế chứ, thế này ta bấm nút bằng mắt được à.
Bất chợt, Hệ Thống phụt ra một màn chiếu ánh sáng 3D, với tiêu đề:
[Chuyện gì xảy ra ở Tây Du Ký khi Trần Ngọc Lâm đang băn khoăn có nên giết Trương Cẩu Đản hay không:]
Trong màn ảnh là một căn phòng rơm vách đất, một thằng bé trai chừng 13 tuổi đang nằm trên giường phủ một cái chăn, hô hấp khó khăn, cái cửa mở ra, một vòng tròn đầy cổ ngữ giống hết cái tế đàn hiện ra trên nền đất.
Đối diện là một bà lão đang lạy lên lạy xuống:
"Ông nó ơi, tại sao ông khổ thế này. Yêu quái ơi tại sao không bắt tôi mà lại bắt ông chồng của tôi, thằng con nó sống làm sao được khi không có ông... Ông ơi là ông, trời ơi sao tôi khổ thế này...."
Trần Ngọc Lâm:
-..................
Trương Cẩu Đản thấy cái màn hình 3D, cũng khóc lóc lạy luc theo, tay giơ một nắm lá:
"Bà nó ơi, tôi mua thuốc cho thằng con về rồi đây. Trời ơi, tại sao tôi không chạm được vào bà thế này. Con ơi là con sao con khổ thế này, trời ơi là trời nếu con tôi có mệnh hệ gì làm sao tôi chịu thấu....."
Trần Ngọc Lâm:
-.............
Hệ Thống bắn cho riêng hắn một cái tin nhắn với tiêu đề:
[Chuyện gì xảy ra trước khi Trần Ngọc Lâm dự tính tiêu diệt Trương Cẩu Đản:]
Màn hình hiện ra vẫn là căn phòng đó, cánh cửa mở ra, bà lão đang quỳ bón cháo cho đứa con ốm đứng dậy ra đón Trương Cẩu Đản. Trương Cẩu Đản cười hiền hậu, sung sướng nói với bà lão:
"Bà nó ơi, tôi mua được thuốc cho thằng bé về rồi đây."
Chợt, một tia sáng ầm cái lao đến, Trương Cẩu Đản chợt biến mất.
Trần Ngọc Lâm:
-..................
Mẹ, hắn có cảm giác 3 người này kẻ tung, người xướng, thằng họa, hết thảy nhằm mục đích bẫy hắn.
Trương Cẩu Đản quỳ gối với hắn:
"Lạy Đại yêu, nhà tôi còn đứa con thơ đang ốm bệnh nặng, nó là con duy nhất của tôi, nó chết tôi còn mặt mũi gì gặp mặt ông bà liệt tổ liệt tông dưới suối vàng. Quỳ lạy Đại Yêu, cho tôi gặp mặt bà nó tôi đưa thuốc để trị bệnh cho thằng con..."
Trần Ngọc Lâm úp mặt trong góc tường:
-......................
Mẹ, thế này hắn còn dám bấm cái nút [Hủy Bỏ Hiệu Triệu] không? Hắn dám không? Hắn mà dám có mà tối nay mất cmn ngủ.
Hệ Thống nói, giọng rưng rưng ra chiều cảm động trước cảnh đó:
[Kì thực, Kí Chủ có thể hủy bỏ hiệu triệu và tiêu diệt Trương Cẩu Đản một lần và vĩnh viễn. Dù cho thế cũng không có Nhân Quả nào có thể kéo đến trên người Kí Chủ. Dù cho bà mẹ có quỳ gối lạy lục ba ngày hai đêm cũng vẫn không ảnh hưởng đến Kí Chủ. Dù cho thằng bé trai có bênh chết tức tưởi cũng không có vấn đề gì với Kí Chủ. Dù cho bà lão kia có bỏ nhà đi tha hương cầu thực, chết nơi xứ người xa lạ cũng không liên quan gì tới Kí Chủ. Dù cho....]
"ĐỦ RỒI MỆT VÃI LÔL."
Trần Ngọc Lâm:
"Nói đi nói lai thì tao không cho thằng cha kia quay lại thì không xong chứ gì?"
Trương Cẩu Đản:
"Con ơi là con, bà nó ơi, Đại Yêu ơi Ngài lấy mạng tôi cũng được, chỉ cầu cho tôi một cơ hội gặp mặt bà nó, gặp mặt con nó một lần cuối...."
Hệ Thống:
[Cẩn thận suy nghĩ, thưa Kí Chủ, dù sao cũng là 200 điểm Vận Mệnh. 200 điểm đó, 1 cái mạng người có là gì? Dù cho có 1 người hoàn toàn vô tội không dưng bị giết chết lăng thinh không một tiếng động, dù cho có một bà mẹ góa chồng mất con không nơi nương tựa phải tha hương nơi xứ người, dù cho có một đứa bé thơ ngây cùng tuổi Kí Chủ đáng ra phải được lớn lên và trưởng thành thì lại chết oan chết uổng không thể xuống Địa Ngục luân hồi do oán hận mà phải....]
"RỒI, mày tính hành hạ tao đến bao giờ? Tha tao đi và tống tiễn thằng kia quay trở lại hộ cái."
Trần Ngọc Lâm rưng rưng nước mắt nói, mỗi một lời cả lũ này nói ra như thể cứa vào tim hắn, hắn có cảm giác nếu hắn dám tiêu diệt tên này ngay lúc này, cả đời hắn sẽ ăn không ngon ngủ không yên.
Hệ Thống tống tiễn Trương Cẩu Đản trở về, tặng thêm một chút quà gọi là đền bù bao gồm thực phẩm thuốc men, nó rưng rưng nước mắt nói với Trần Ngọc Lâm:
[Kí Chủ thật là vĩ đại, dám hi sinh lợi ích của chính mình cho người khác, đáng được vinh dang đến muôn đời. Cổ nhân nói không sai, cứu một mạng người hơn xây 7 tòa tháp...]
Trần Ngọc Lâm cười gằn đằng đằng sát khí, nói thật đây là lần đầu hắn tỏa ra sát ý:
"Thế nói xem cứu xong thằng đó ta có được cái gì không?"
[Đứ!]
Hệ Thống đáp, giọng lạnh tanh không một tia cảm tình.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]