Diệp Thiên mở đôi mắt ra mơ hồ con mắt với lại mờ ảo nước mắt khiến cho hắn trong lòng có gì đó xót xa.
Diệp Thiên qua một khoản thời gian chưa kịp hồi thần.
"Thình thịch".
Trái tim hắn như thắt chặt lại, trong cơ thể hắn vẫn vô cùng vô tận điên cuồng, đôi mắt xích hồng một mảnh.
Một cái nháy mắt này con mắt hắn như là khai thông, Diệp Thiên nhìn lên hướng Thiên.
'Ầm!'.
Thần Long lúc này đôi mắt mở ra, nó khác với những Thiên thú khác dường như bên trong đôi mắt chứa đựng toàn bộ luân hồi, dường như có một vị Chí Tôn cao cao tại thượng hướng về phía một mảnh Tiên Kiếp Gào Thét.
Mà Thần Long khi mở mắt ra lần này thì Thiên Kiếp trên trời đột nhiên khoáy động trở lên, Thần Phượng với Thần Hổ cũng lùi lại không giám lên phía trước.
Ngụy Đế dừng lại công kích, đôi mắt vô cùng kính sợ nhìn lấy Thần Long, trong lòng bọn hắn vô cùng khiếp đảm.
"Con mẹ nó một cái ánh mắt mà khiến bọn hắn sợ hãi thế này thì ai chơi lại".
Trong giây lát dường như ánh mắt của của Diệp Thiên đụng chạm đến Thần Long.
Một cái ánh mắt như chứa đựng vô số thời gian luân thế, kiếp này kiếp sau ánh mắt này đều giống nhau như đúc.
Giọng nói khàn khàn dường như vang dội vào dòng sông thời gian, hướng về quá khứ mà vang vọng lại.
"Ta và ngươi đều thất bại rồi!".
Một lời ngắn gọn nhưng lại mang lại vị cùng vô tận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-hang-phong-than/3568243/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.