Chàng không nói gì, kéo tôi bám vào một sợi dây thừng, bay vút xuống núi như một con chim ưng. Tôi vui vẻ ôm lấy chàng, trước nay chưa bao giờ cảm thấy hạnh phúc như thế.
- Công chúa! Có một người đang trôi dưới nước!
Tôi nhìn theo hướng tay thị vệ chỉ, trên mặt sông có một hắc y nhân đang trôi lững lờ, nửa chìm nửa nổi.
- Vớt lên. - Người này rất kỳ lạ, ngũ quan rất rõ ràng, lông mày nhíu chặt, gương mặt toát lên vẻ cương nghị. Hắn trúng ám khí, có độc. Tôi cứu được hắn.
Hắn như một người câm, tôi hỏi gì cũng không trả lời.
Kinh Đô An quốc đang chuẩn bị cử hành đại lễ đăng cơ cho Hựu Khánh Đế, không ngờ lại tình cờ cứu được một quái nhân như thế này.
Tối qua Hoàng thành hỏa hoạn, nghe nói Đông cung bị thiêu rụi, Thái tử mưu phản bị giết. Người này có liên quan gì tới chuyện đó không?
Tôi không muốn hỏi nhiều, bất kể có quan hệ gì hay không, trực giác mách bảo tôi rằng người này hữu ích.
Đại lễ kết thúc, tôi quay trở lại Trần quốc. Tôi hỏi hắn:
- Ngươi có đồng ý đi cùng ta không, hay là đi nơi khác?
Hắn hoang mang nhìn tôi, như thể mất trí nhớ.
Tôi thở dài một tiếng nói:
- Thế thì theo ta về nước, ta gọi ngươi là Tiểu Bạch nhé.
Tôi đưa hắn về Trần quốc.
Hắn có lẽ là biết võ công, khi tôi luyện kiếm, có một chiêu đánh không đúng, ánh mắt hắn dừng lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-da/2369183/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.