Ly tỷ nghe Hứa Thâm thao thao bất tuyệt miêu tả, ngay từ đầu cô còn nhẹ nhàng thở ra, nhưng càng về sau, cô càng cảm thấy một tia quái dị, đến cuối cùng thậm chí cô còn có xúc động muốn ngắt lời Hứa Thâm.
Nhóc con này. . . nhìn quá mức cẩn thận rồi.
Quả nhiên, cậu thiếu niên này có thể thấy rõ toàn bộ những phần trên người con khư thú kia?
Nhưng nó chính là khư thú cấp D đó. . .
Ly tỷ liếc mắt nhìn Hứa Thâm một cái, đôi mắt hơi hơi nheo lại, lộ ra một loại ánh mắt đánh giá đầy nghiêm túc và kỹ càng tỉ mỉ.
Cậu thiếu niên này vừa mở Khư Nhãn đã đạt tới trình độ như thế, có lẽ trong tương lai hắn sẽ đạt tới trình độ có thể nhìn được “Chủng loại kia”. . .
"Được rồi." Ly tỷ chờ cho đến khi Hứa Thâm miêu tả xong, mới nói: "Xem ra, lúc mới bắt đầu Khư Nhãn của em còn chưa hoàn toàn thích ứng, nhưng hiện giờ em đã thấy là được rồi. Chị đã nói rồi mà, kỹ thuật của chị tốt lắm."
Nhưng nguyên nhân là ở bản thân em đó chị. . . Hứa Thâm yên lặng nói trong lòng, chị chỉ giúp em mở ra đôi mắt hai mí thôi. . .
"Lấy trạng thái của em, chắc không đến vài năm nữa, là có thể đạt tới tiêu chuẩn cấp đội trưởng rồi. Tương lai tươi sáng đó nha, hãy cố gắng lên!" Ly tỷ sờ sờ hai má Hứa Thâm, cười khanh khách nói.
Nói chuyện thì nói thôi, chị có thể đừng động tay động chân được không. . . Hứa Thâm hơi hơi ngửa mặt ra đằng sau mấy tấc, tránh thoát ma trảo của đối phương, rồi khách khí nói: "Cám ơn chị đã hỗ trợ."
"Không có gì phải tạ ơn hơn. Đây là công tác của chị mà. Em cứ đi thôi." Ly tỷ cười cười, sau đó chiếc giày cao gót đạp xuống mặt đất, cô đã xoay người bước đi, dáng người cực kỳ uyển chuyển.
Hứa Thâm nhìn theo bóng dáng của cô ấy, hơi do dự một chút, cuối cùng vẫn nói: "Ly tỷ, bình thường chị cũng hay tới nơi này sao?"
"Đây là sân chơi của chị, đương nhiên chị sẽ đến ‘chơi đùa’ rồi.” Ly tỷ cũng không quay đầu lại, nói.
Hứa Thâm nhìn thấy đống hình cụ treo đầy trên vách tường bốn phía, lại thêm những miệng vết thương trải rộng khắp người con khư lớn kia, có vài vết thương rõ ràng là vừa mới lưu lại, thời gian sẽ không vượt quá một ngày.
Từ đáy lòng hắn cảm nhận được một tia hàn ý, sở thích của vị Ly tỷ này độc đáo thật.
Khi tiếp xúc với Ly tỷ lâu hơn một chút, hắn bắt đầu có đánh giá sơ bộ về đối phương. Tuy cô ấy thật vội vàng, hấp tấp, làm việc không đáng tin cậy, còn thích động tay động chân với hắn. . . Nhưng nói tóm lại, hắn có thể cảm nhận được thiện ý mà cô ấy dành cho mình.
Hứa Thâm đi theo Ly tỷ bước lên, sắc mặt đầy phân vân, lưỡng lự.
Rất nhanh, hai người đã theo bậc thang trở về gian phòng mở Khư Nhãn lúc trước.
Hứa Thâm chờ đến khi bước tường kim loại ấy khép lại, mới thật cẩn thận mà mịt mờ nói: "Ly tỷ, về sau nếu không có việc gì, chị đừng liên tục đi xuống phía dưới là hơn. Nơi đó rất nguy hiểm ."
"Nguy hiểm ư?" Ly tỷ quay đầu, vẻ mặt tươi cười, nói: "Em nói về con khư đang bị giam giữ ở dưới đó đúng không? Đúng là với em thì con khư kia có chút nguy hiểm thật, dù sao nó cũng là cấp D. Với năng lực hiện giờ của em, còn chưa thể một mình chém giết nó, phỏng chừng chờ qua thêm một hai năm nữa mới được. Nhưng với chị, con khư ấy chỉ là một rối cực kỳ lớn thôi nha."
Hứa Thâm âm thầm cười khổ. Nguy hiểm mà hắn nói tới cũng không phải là con khư lớn kia.
Nhưng từ trong lời nói của Ly tỷ đã để lộ ra một vài tin tức, xem ra ngoại trừ mở Khư Nhãn, bản thân Ly tỷ này còn là một vị trảm khư giả với thân thủ cực kỳ cao?
"Ly tỷ, mặc kệ như thế nào, phía dưới quá mức tối tăm, chị cứ tiếp xúc cùng khư như vậy, khó tránh khỏi sẽ có nguy hiểm. Hơn nữa em nghe nói khư sẽ hấp dẫn khư, lỡ như có con khư khác bị hấp dẫn tới, chẳng phải là rất nguy hiểm hay sao. . ." Hứa Thâm lại khuyên.
Ly tỷ nhíu mày, nói: "Xem ra không phải cái gì em cũng không biết nha. Được rồi, chị nhận ý tốt của em. Nhưng mà em vẫn nên lo lắng cho chính em đi. Ở trong huấn luyện doanh cần phải chăm chỉ rèn luyện, như vậy về sau lúc đi ra ngoài mới có thể sống lâu hơn một chút. Chị cũng không muốn nhìn thấy đôi mắt hai mí do mình tự tay cắt ra kia, lại hư thối nhanh như vậy đâu."
Chị thật biết cách nói chuyện phiếm nha. . . Hứa Thâm thầm nghĩ, nhưng từ đáy lòng hắn lại cảm thấy một chút ấm áp.
"Chờ sau khi kỳ huấn luyện của em chấm dứt, muốn tham gia khảo hạch, nhớ tới nơi này của chị một chút nha. Chị sẽ tặng cho em một món lễ vật nho nhỏ." Ly tỷ cười dài nói.
"Lễ vật gì cơ?" Hứa Thâm sửng sốt.
"Đến lúc đó em sẽ biết. Hiện giờ em có thể đi rồi, chị cũng đang buồn ngủ đây."
Ly tỷ duỗi vòng eo lười biếng, khiến đường cong hoàn mỹ biểu hiện ra cực kỳ rõ nét ở trước mắt Hứa Thâm, làm hắn không khỏi nhìn nhiều hơn vài cái.
Nhưng hình như trước khi em tới đây, chị vừa mới tỉnh ngủ mà. . . Hứa Thâm thầm phun nước bọt, nhưng hắn vẫn nói lời cảm tạ, sau đó ngoan ngoãn giúp đối phương đóng lại cửa phòng và rời đi.
Ly tỷ nằm trên xích đu, phần gáy hoàn toàn kéo dài ngửa ra phía sau tới 180 độ sau đó cúi xuống bên dưới nhìn cánh cửa phòng đã đóng lại, trong đôi mắt lộ ra vài phần suy tư: "Nhóc con này, chẳng lẽ cậu ấy đã cảm nhận được con khư bên cạnh rồi? Hẳn là không đâu, con vật đáng yêu kia chính là cấp C mà. . ."
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]