Ly tỷ cười cười. Tựa như cô ấy vừa ấn lên một chiếc đầu lâu nào đó ở trên vách tường đằng sau, ngay lập tức âm thanh trầm thấp vang lên. Bỗng nhiên một vách tường trong phòng lại đang chậm rãi mở ra, rõ ràng nó là một cánh cửa bằng kim loại. 
Khó trách dù gian phòng này lộn xộn như thế, nhưng chỉ có vách tường bên kia là không treo bất cứ vật phẩm gì. 
"Được rồi, đi theo chị nào." Ly tỷ dẫn đầu đi đến. 
Ở phía sau cánh cửa kim loại kia, là một con đường uốn lượn đi xuống dưới mặt đất. 
Hai bên con đường có gắn những chiếc đèn tường tỏa ra ánh sáng mỏng manh, chiếu xuống bậc thang bên dưới. Nơi này mang đến một chút cảm giác âm trầm. 
Nhưng Hứa Thâm chỉ có thể ngoan ngoãn đi theo. 
12 bậc thang. . . Trong lòng hắn thầm đếm số. 
Khi hai người đi đến một bậc thang cuối cùng, trước mắt là một tầng hầm ngầm với ánh sáng mờ mịt. 
Nhưng Hứa Thâm cảm thấy, nơi này không giống tầng hầm ngầm, nó giống một khu địa lao hơn! 
Khắp nơi trên tường đều được giắt các loại khí cụ, móc câu, gai nhọn, cái kéo lớn dài đến 50 cm. . . Và phía trên những loại khí cụ này đều dính hoặc nhiều hoặc ít một vài những vết máu khô cạn. 
"Có thể nhìn thấy khư, mới đủ điều kiện để mở ra Khư Nhãn, nếu không đôi mắt kia cũng chỉ là đôi mắt tầm thường thôi." Ly tỷ chỉ về phía bên kia tầng hầm ngầm: "Em nhìn con 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-da-than-hanh/2577463/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.