Liên tiếp mấy ngày, Lý Long Cơ đều không tới chỗ ta.
Không riêng gì Đông Dương, ngay cả Hạ Chí cũng trở nên lo lắng bất an, nhìn bên ngoài trời quang mây đãng, liền khuyên nhủ: "Mấy ngày trước mưa to, phu nhân đều ngồi ở trong phòng, hôm nay khó có hôm thời tiết tốt, sao người không đi ra ngoài một chút?"
Ta biết lo lắng của nàng, nghĩ đi ra ngoài một chút cũng không sao. Vừa vặn Lý Thành Khí đã giải quyết thỏa đáng việc kia, trao đổi ổn thoả với Vương Nguyên Bảo, trước hết giao quán cơm và tửu quán. Ta không biết Lý Thành Khí bàn luận cùng ông ta như thế nào, tóm lại là Vương Nguyên Bảo dễ bảo, cam nguyện hứa hẹn sau này Vương gia làm ăn cho dù nhiều hay ít đều là chia ba bảy, sợ là đã nhìn thấu nguyên nhân Trâu gia bị thua lúc trước, biết rằng nên quy phục triều đình quyền quý.
"Ngươi đi sai người chuẩn bị đi", ta nói xong lại thấy không ổn: "Quên đi, không cần chuẩn bị, đi thông bẩm với quận vương, nói ta ra ngoài đi dạo một chút." Hạ Chí tuân lời, lập tức ra cửa, ta thì thay đổi một bộ xiêm y tầm thường, cố gắng làm cho giống một phụ nhân thôn dã.
Tới nơi gặp Vương Nguyên Bảo đang ở chỗ tiếp đón, ta đứng ở ngoài cửa nhìn một lát, quan sát cách ông ta chiêu đãi khách nhân, hay là thần thái giáo huấn hạ nhân, cái câu đi theo Trâu lão gia từ nhỏ kia hẳn không phải là nói nhảm. Nghĩ vậy mới xem như thở phào nhẹ nhõm, đồng thời cảm thán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vinh-an/1848733/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.