Tôi không biết có phải Chúa đã thực sự cho tôi một cơ hội để sửa, hay đó là do tôi đã tích đức từ kiếp trước. Sau khi gia nhập nhóm, công việc bỗng trở nên thuận buồm xuôi gió. Đặc biệt là sau này, qua sự giới thiệu của sếp, tôi may mắn được gặp Jeff. 
Tôi cũng không biết rốt cuộc lúc đó tôi đã dẫm phải bãi cứt chó may mắn nào, hoặc có thể do mẹ và Thẩm Phương vẫn luôn phù hộ cho tôi từ xa. Không ngờ, không biết Jeff nhìn trúng tôi ở chỗ nào, Jeff đã đưa tôi về công ty hiện nay tôi đang làm, sau đó lấy thị thực lao động dưới hình thức đào tạo do doanh nghiệp tài trợ, để thực hiện chương trình tiến sĩ của tôi (thực ra là dự án của công ty tại trường đại học). Tất nhiên, theo sau đó là mức lương còn cao hơn học bổng toàn phần. 
Đương nhiên, Thẩm Phương vẫn luôn kiên trì gọi cho tôi. 
Tôi biết chị có tình cảm sâu đậm với tôi như thế nào, thật ra kể từ khi tôi làm loạn trong nhà hàng thức ăn nhanh như bị mắc bệnh tâm thần, tôi đã biết. Nhưng tôi thực sự cảm thấy mình không còn mặt mũi nào để tiếp tục với chị nữa. Tôi không xứng đáng, tôi không xứng với chị. 
Tôi cố ý thờ ơ và vô tâm với Thẩm Phương, mặc dù tôi cũng rất buồn, thực sự rất buồn. Nhưng, tôi nghĩ dù Thẩm Phương có tuỳ tiện yêu một người khác, dù người đó là ai đi chăng nữa, đều sẽ tốt hơn tôi rất nhiều. Tôi cho rằng chị rất mù quáng trong tình 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viet-xuong-chut-hoi-uc/285012/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.