Kể từ sau đêm chia tay với Thẩm Phương, nhất là gia đoạn đầu, tôi không còn gặp lại chị nữa. 
Không phải vì không có cơ hội gặp, chỉ là, tôi vẫn luôn tránh né. 
Có rất nhiều lý do, đầu tiên phải kể đến những cuộc tình tan vỡ liên tiếp khiến ý chí tôi tan biến, thậm chí còn căm ghét thế tục vô cùng. 
Do bị ảnh hưởng bởi cảm xúc này, đầu tiên tôi đã đeo bám Ji Shang để đòi lại phí liên lạc của tôi, làm ầm ĩ lên trong một khoảng thời gian dài. 
Tôi đã viết một bức thư cho bố với không chút hối hận. 
Tôi không nói về động cơ ban đầu tôi đã giới thiệu bố với Ji Shang, những đã vạch trần bộ mặt thật của Ji Shang. Tôi cũng thẳng thắn nói với ông về cách nhìn của tôi đối với ông, lại còn trích dẫn câu nói nổi tiếng trong "Vô gian đạo" mà đi đến nơi phố phường nào cũng có thể bắt gặp: Cứ tung hoành đi, sớm muộn gì cũng phải trả giá. 
Sau đó, trong sự hỗn loạn, tôi bay về Anh, như chuột băng qua đường. 
Trong khoảng thời gian đó, thế giới của tôi đúng là một mớ hổ lốn. 
Tôi thừa nhận rằng tôi thực sự là một người hẹp hòi. Sau khi trở về Anh, tôi ở một mình, không có sự bầu bạn và chăm sóc của Thẩm Phương, cũng không còn làm việc, sự trống trải hàng ngày của tôi tràn ngập những suy nghĩ cực đoan vớ vẩn. Cuối cùng, tôi cho rằng, ngoài mẹ tôi ra, những người khác trên đời này, gồm bố tôi, bạn trai cũ, và cả Thẩm Phương, thực 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viet-xuong-chut-hoi-uc/285011/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.