Command & Conquer - Mát-xcơ-va giữ được phòng thủ. 
Sự xuất hiện của Thẩm Phương chắc chắn đã mang lại ánh nắng và sức sống cho những buổi huấn luyện đơn điệu của tôi. 
Trong hai ngày đầu, ban ngày, tôi khoác cặp sách đến trường như một học sinh nhỏ. Đến 3, 4 giờ chiều tan học, vội vội vàng vàng chạy về khách sạn. 
Nhảy lon ton về khách sạn, một bước đi ba bước nhảy lên đến tầng 2, gõ vài tiếng mật mã chỉ hai chúng tôi mới hiểu, thi thoảng nói vài câu ám hiệu. Tiếp đó, cánh cửa được mở ra, phía sau cánh cửa lộ ra khuôn mặt yêu kiều mà tôi luôn nhung nhớ chờ mong, khuôn mặt đọng tình, mắt chứa niềm vui, đôi lúc, cũng sẽ trách mắng tôi: "Sao em chạy như bị ma đuổi thế?" 
Vào những lúc này, trong tâm trí tôi sẽ không còn minh mẫn được nữa, như bị thiểu năng vậy, chen vào phòng, theo sau mông chị, ngẩn ngơ nhìn chị cười. Chị đi đâu, tôi đi theo đó, cố ý đấy. Mỗi lần khi thấy tôi bám đuôi phiền phức quá, chị chỉ có thể thoả hiệp: "Em đi theo chị làm gì?" Bị nói trúng tim đen, tôi cười cợt nhả với chị: "Ngắm chị đó." 
Sau đó, bất kể câu trả lời của chị là gì, "Ngắm chị làm gì?" Hay "Có gì để ngắm đâu?" Tôi đều dùng một câu trả lời cho tất cả: "Ngắm chị xinh đẹp đó." 
Sau đó, mỗi khi tôi vừa nịnh xong, Thẩm Phương đều sẽ cười lên như tôi mong đợi, có chút vui vẻ, có chút tự hào, có chút hạnh phúc và 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viet-xuong-chut-hoi-uc/1919789/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.