20-04-2007 - 07:14:10
"Bà già hay ra vẻ" tập 3:
Chuyện kể rằng, chủ tử tôi sốt cao phải đi bác sĩ rồi về nhà. Tự kiềm chế "có công" bị bệnh, bộc lộ ra khao khát được biểu diễn mạnh mẽ. Diễn xuất của cô gái trong độ tuổi dậy thì thật sống động với "tuổi già" chỉ còn cách vài ngày nữa.
Tình cảnh 1:
Chị mang vẻ mặt mệt mỏi, vùng vẫy khoát khỏi sự dìu dắt của tôi, muốn tự mình bước lên tầng. Run rẩy run rẩy... đi một bước lắc lư ba cái...
Tôi chợt nhớ đến một câu trong bài thơ, cảm thấy câu đó thật thích hợp để miêu tả chị lúc đó: "Đung đưa tóc mây gài kim giắt đầu."
Chủ tử muốn lên tầng, không biết tại sao chị lại bắt đầu rầu rĩ. Bám vào lan can, đứng yên tại chỗ không đi tiếp nữa.
Cầu thang hẹp và dốc. Tôi đi theo phía sau chỉ có thể ngước mặt nhìn lên bộ Bottom xinh đẹp mà không thấy "mặt rồng" đâu.
Tôi chần chừ hỏi: "Sao thế?"
Nửa giây sau, có âm thanh dịu dàng truyền xuống đỉnh đầu: "Just... a break" (đi kèm tiếng ho."
Tôi vẫn cẩn thận quay đầu lại nhìn xung quanh, phát hiện ra bản thân vẫn đang đứng ngẩn ngơ dưới ground floor.
Tôi đếm bậc thang, 1, 2, 3, ấy, dép của chủ tử dính cái gì kìa.
Thực sự không thể tiếp tục nhìn nữa, tôi rất không tự lượng sức mà nói: "Vậy, hay là để em cõng chị lên?" Chợt hoa mắt, trời ơi, sao "đuôi rồng" lại biến thành "mặt rồng" thế này?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viet-xuong-chut-hoi-uc/1919784/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.