Hôm nay người nhà chị đến đón chị về. Chị đã đỡ hơn rất nhiều. Mới sáng sớm đã giục tôi dậy, gọi điện cho mẹ tôi, vì hôm nay là Mothering Sunday của Anh. Tấm thiệp ngày của mẹ năm nay thật khác, tôi rất thích.
Khi tôi gọi điện thoại, chị ra ngoài, đợi tôi gọi xong chị lại quay về. Thấy chị nằm co ro run rẩy trong chăn và ho khan, tôi chợt rơi nước mắt. Chị vuốt ve mái tóc tôi và cười nói: "Nước mắt cá sấu." Thấy đả kích tôi vẫn chưa đủ, chị hài lòng cười: "Ây da, đúng là bị ốm có khác, địa vị thay đổi hẳn."
Làm tôi tức đến mức khổ sở khóc một trận, không còn tâm trạng gì nữa, đúng là chủ tử hay ra vẻ của tôi.
- --------
Chị đi được một lúc, chỗ tôi bắt đầu có tuyết rơi, nối tiếp là cơn mưa đá, sau tất cả, trời lại sáng trong.
Mùa đông ở Anh là vậy đấy, tháng Hai tuyết rơi, tháng Ba vẫn có tuyết, nhưng chưa đầy mấy ngày sau đã xuân hoa nở rộ.
Chị đã khoẻ hơn rất nhiều, khoẻ đến mức buổi chiều còn cầm ô ra sân chơi với mưa đá.
Về điều này, tôi chỉ muốn nói rằng, Well done! Dù sao, khi chị ấy nói với tôi, đã Done rồi.
Đương nhiên, tôi cũng không thể nhắm mắt làm ngơ được. Tôi cũng nói, nếu như ngày mai mưa đá mà chị còn làm thế, trước khi lên máy bay, em sẽ chạy khoả thân ngoài đường. Đúng vậy!
Ngày mai tôi sẽ xuất phát, sáng mai đến văn phòng làm giao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viet-xuong-chut-hoi-uc/1919782/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.