Buổi tối mùa xuân, mọi người đều ở nhà đoàn viên, trên đường yên tĩnh chỉ có thể nhìn thấy được vài chiếc xe lái ngang qua, khiến cho con đường thường ngày kẹt xe cũng trở nên buồn tẻ. Tốc độ xe càng lúc càng nhanh, Ngôn Thanh Hạm cũng không tính chậm lại, mà đạp chân ga chạy nhanh hơn trước vài phần.
Đối với cô mà nói, tối nay như là pháo bông đang được bắn chói mắt trên không trung kia, sáng rực một lúc liền để lại trống rỗng. Như là mơ, lộ ra cảm giác như không có thật.
Ngôn Thanh Hạm không ngờ đối đầu với Mạc Lâm lại hạ màn nhanh như vậy, càng không ngờ tối nay ông ngoại lại để mình về. Ở nước ngoài du học, Ngôn Thanh Hạm đã sớm quên có bao lâu không cùng người nhà ăn tết. Lần này cô quay về nước chính là mùa xuân đầu tiên, bị Mạc Lâm đuổi ra khỏi Mạc gia.
Nghĩ đến ánh mắt lạnh nhạt của ông ngoại, Ngôn Thanh Hạm nhíu mày, nắm chặt quả đấm. Nếu như có đường lui khác cô cũng sẽ không chọn làm chuyện như vậy hôm nay, năm mới khiến người khó chịu. Nhưng hiện tại thời gian là tấc vàng tấc bạc căn bản không thể trì hoãn được. Hơn nữa tối nay Lăng Long xuất hiện, Ngôn Thanh Hạm biết đây là kế Mạc Lâm đã bày sẵn, mục đích muốn chia rẽ mình và Lam Khiên Mạch.
Nghĩ lại những chuyện phát sinh gần đây Ngôn Thanh Hạm dừng xe ven đường, tựa đầu vào tay lái không muốn hoạt động. Từ khi vụ tai nạn xa bắt đầu, cô vẫn luôn nghĩ người muốn hại mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viet-to-viet-ai/978790/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.