Có lẽ tình trạng thân thể so với tối hôm qua đã khá hơn, giấc ngủ của Lam Khiên Mạch so với trước cùng yên ổn hơn. Mắt thấy đã hơn 6 giờ sáng, mặc dù muốn người này ngủ thêm một lát, nhưng Ngôn Thanh Hạm sợ Lam Khiên Mạch đói bụng, không thể làm gì khác hơn là gọi nàng thức dậy. "Tiểu Mạch, dậy đi, ăn một chút rồi ngủ tiếp được không?"
Ngôn Thanh Hạm âm thanh rất nhẹ, vì muốn gọi người thức dậy, nhưng khi nghe lại giống như thôi miên, nghe thấy cô lớn tiếng kêu Lam Khiên Mạch không những không dậy mà cái môi nhỏ còn trề ra, hương vị khi ngủ càng ngọt ngào. Qủa thực là hết cách Ngôn Thanh Hạm không thể làm gì hơn là đưa tay ra, gãi nhẹ lên cái trán trắng nõn của Lam Khiên Mạch, mới đánh thức được con sâu lười này.
"Ưm… Thanh Hạm thật xấu." đang ngủ say còn bị đánh thức, cho dù người yêu cũng không tha. Nhìn thấy Lam Khiên Mạch hí mắt, Ngôn Thanh Hạm liền đem cháo nóng cùng vài thứ bánh ngọt để trước mặt nàng. Lần này trực tiếp gợi lên con sâu thèm ăn trong bụng Lam Khiên Mạch, không có thời gian lèo nhèo Ngôn Thanh Hạm quấy mộng đẹp nữa.
"Nào, đừng án mỗi điểm tâm không, uống chút cháo đi." thấy Lam Khiên Mạch không ngừng đưa tay cầm điểm tâm, Ngôn Thanh Hạm cười dụ dỗ nói. Cô cảm thấy Lam Khiên Mạch hiện giờ như đứa nhỏ mượn bệnh tật uy hiếp ba mẹ mua đồ chơi cho mình, trong cái khả ái cùng có chút nghịch ngợm. Chỉ là còn chuyện Ngôn Thanh Hạm vẫn luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viet-to-viet-ai/978770/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.