Ngực không ngừng cảm thấy đau đớn, mặt trời lên cao thời tiết cũng đã tốt hơn nhiều, gió ấm lùa vào phòng, nhưng Ngôn Thanh Hạm vẫn cảm thấy lạnh như băng. Chùng Lam Khiên Mạch tách ra cũng đã qua 10 ngày, từ sau khi Lăng Vi đi tìm mình, Ngôn Thanh Hạm như phát điên cho người đi tìm Lam Khiên Mạch.
Mới đầu cô nghĩ rằng Lam Khiên Mạch bị tổn thương nên chạy tới một chỗ vắng vẻ để các nàng tìm không được. Nhưng mà dùng nhiều thế lực bình thường không dùng đến, không chỉ có Lăng Vi, ngay cả Ngôn Thanh Hạm cũng cảm thấy chuyện này thực sự không đơn giản. Lam Khiên Mạch không thấy, không phải do mình không tìm thấy nàng mà là bị động biến mất. Điện thoại không gọi được, trong phòng cũng không có người. Qua các dấu hiệu cho thấy Lam Khiên Mạch mất tích.
Hối hận mãnh liệt xộc lên đầu, từ nhỏ cho đến lớn Ngôn Thanh Hạm ít khi làm chuyện phạm sai lầm, lần này không thể nghi ngờ là sai lầm xung động nhất mà cô đã làm. Đêm hôm đó, cô bị lời nói ói che đậy lí trí, lần nữa làm tổn thương Lam Khiên Mạch. Mấy ngày nay Ngôn Thanh Hạm vẫn đang nghĩ, chỉ cần mình khi đó có thể lí trí hơn thì sẽ phát hiện ra, bút thu âm cùng hình và ôm hôn sau nó có sự sơ hở.
Tất cả mọi thứ quá trùng hợp, sao lại là lúc đó Mạc Lâm đem bút thu âm cho mình? sao mình lại có thể vô tình nhìn thấy cảnh Chiến Mang Tuyền cùng Lam Khiên Mạch ôm hôn? chính là quá đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viet-to-viet-ai/978761/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.