Ánh mắt sáng rực trước ngọn đèn, cho dù chói mắt, Ngôn Thanh Hạm cũng không hề dời mắt đi. Hiện tại, một đôi tay nhẹ nhàng đặt lên, che đi đôi mắt, cũng khiến tâm hồn cô bay xa kéo lại, lần nữa quay về với màu đen. Thân thể không ngừng bị người kia tiến nhập, dù uể oải không chịu nổi, nhưng vẫn không có phản ứng.
"Tiểu Mạch… đừng… đừng mà." thắt lưng bị chơi đùa như muốn gãy, động tác trên tay Lam Khiên Mạch nhanh hơn. Ngôn Thanh Hạm hạ giọng khẩn cầu, dùng sức né đầu muốn biết rõ ràng một chút. Nhưng mà, Lam Khiên Mạch cho cô suиɠ sướиɠ nhiều cũng mạnh mẽ hơn, coi như cô muốn lấy lại trí thế nào, cuối cùng cũng chỉ phí công.
Trận hoan ái này điên cuồng, đồng thời cũng kéo dài.
Ngôn Thanh Hạm cũng không ngờ mình cũng có lúc kéo dài như vậy, từ khi ăn cơm cho đến giờ, cô cùng Lam Khiên Mạch đã cùng trên bàn ngây người đúng 4 tiếng. Ngôn Thanh Hạm cũng không biết mình lên đỉnh bao nhiêu lần, cô chỉ biết Lam Khiên Mạch vẫn luôn bên tai mình nói những lời ngọt ngào, tâm tình chân thành. Sau đó lại mạnh mẽ tiến nhập vào mình.
"Thanh Hạm, một lần cuối cùng, lần này xong, chúng ta cùng nghỉ ngơi." nhìn Ngôn Thanh Hạm ngay cả sức cũng không nói chuyện nổi, Lam Khiên Mạch hạ giọng nói, đau lòng hôn lên khuôn mặt dính đầy mồ hôi của cô, rồi từ từ hạ xuống. Dù cho cơ thể trắng nõn này đã hiện nhiều dấu vết của mình lưu lại, nàng vẫn tham lam trồng thêm nhiều ô mai. Đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viet-to-viet-ai/978737/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.