Đại não hỗn loạn cùng tiếng ong ong tác hưởng, tựa như mấy vạn con ruồi bay vào, phát ra những tạp âm khiến con người khó chịu. Ngôn Thanh Hạm nhíu chặt mày, muốn đưa tay ôm cái đầu đau như muốn nứt ra. Nhưng khi cô vừa vươn tay ra thì cảm giác cả người như bị vật gì đó chặn lại. Mặc dù không quá nặng nhưng vẫn khiến cô không thể nhúc nhích được.
"Thanh Hạm…" lúc này, có âm thanh yếu ớt đang gọi tên mình. Ôn nhu mà chậm rãi, trong đó còn lộ ra chút lo lắng cùng thở dốc nặng nề. Ngôn Thanh Hạm so sánh với âm thanh mà những người mình từng quen biết, cuối cùng cũng tìm thấy chủ nhân của âm thanh này.
"Tiểu Mạch, chúng ta đang ở đâu vậy?" hé mở mí mắt vừa dày vừa nặng, Ngôn Thanh Hạm nhỏ giọng hỏi. Đầu óc cô còn chưa thanh tỉnh hoàn toàn, cho nên cũng chưa kịp nhớ là đã xảy ra chuyện gì. "Ha ha, Thanh Hạm cũng tỉnh rồi, chị đúng là đứa nhỏ hư hỏng, làm em lo lắng như vậy." phát giác Ngôn Thanh Hạm tỉnh lại, Lam Khiên Mạch nhẹ giọng nói, âm thanh mơ hồ mang theo vài phần run rẩy không dễ cảm giác được.
Nhìn xung quanh con đường lộ là một màu đen nhánh, lúc này Ngôn Thanh Hạm mới nhớ ra một màn nguy hiểm khi nãy. Trước đó các nàng bị một chiếc xe theo dõi, sau đó phanh xe bị đứt, đâm vào hàng rào ven đường. Lúc này Ngôn Thanh Hạm cũng không biết được vị trí chính xác của cô và Lam Khiên Mạch đang ở đâu, cũng không xác định được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viet-to-viet-ai/978695/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.