Một đường đi ra khỏi Tiêu Tương Các, Ngôn Thanh Hạm cũng không hề để ý đến ánh mắt của những người xung quanh, vẫn thản nhiên mà đi ra khỏi cửa, ngay cả cái liếc mắt cũng không để lại. Lên xe, cô lấy di động trong túi xách ra, ấn số điện thoại riêng của Tạ Sương Sương. Vài phút sau, bên kia mới truyền đến âm thanh mười phần sức sống quen thuộc.
"A lô! Ngôn Ngôn? Sao bồ lại gọi cho mình lúc này?" Nghe qua giọng Tạ Sương Sương đang nói chuyện thì cũng có thể đoán ra được cô đang ngồi chơi cùng với những người bạn của mình, tâm tình có vẻ như rất hưng phấn. "Mình có chuyện tìm bồ, trong vòng 10 phút, đến nhà mình.'' Ngôn Thanh Hạm vừa dứt lời, điện thoại bên kia liền không còn âm thanh nào nữa. Vốn là tiếng nhạc huyên náo cũng ngừng lại, ngay cả giọng Tạ Sương Sương cũng trở nên nghiêm túc.
"Ngôn Ngôn, mình còn đang quay phim, không đi được." Không thể không nói, diễn kiểu này cũng thật là vụng về.
"Mình không biết bồ đang quay phim hay tăng ca, cho dù là trên sân khấu cũng phải xuất hiện trước mặt mình trong vòng 10 phút."
"A… Ngôn Ngôn."
"Vậy thôi, mình cúp, gặp lại sau."
Ngôn Thanh Hạm nói xong cũng không để cho Tạ Sương Sương kịp phản ứng lại, liền cúp điện thoại mắt nhìn ba chữ lớn Tiêu Tương Các, chân đạp gas lái về nhà mình. Chuyện hôm nay, coi như là một bộ phim bỏ quên đi. Bắt đầu từ bây giờ, cô vẫn là Ngôn Thanh Hạm trước đó, Tiêu Tương Các, Lam Khiên Mạch, những chuyện này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viet-to-viet-ai/978649/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.