Cũng bởi vì thời nay thú sủng chủ yếu là linh thú như thỏ, linh mã, hay vài loại linh điểu.Chó, mèo như thời còn ở trái đất càng là ít ỏi, điểm yếu của mấy loài này có mấy ai tìm hiểu, nếu có cũng chỉ là điểm yếu chí mạng, nhất kích tất sát các linh thú này, có mấy ai dư hơi đi tìm hiểu điểm yếu khống chế cơ chứ.Nhưng Bão thì khác a, lúc ở trường học hắn có bạn học bác sĩ thú y, đương nhiên biết được gáy là điểm yếu của các loài họ mèo, đây chẳng phải là một con báo sao, cũng là họ mèo mà ra thôi, dường như nó cũng có chút mất sức, có lẽ mới chiến đấu xong, chỉ là tiện tay chộp ra mà thôi, liền bắt được cái con này, cũng là cái con mà 10 người đội Đông Hải trầy trật xém chút nữa bị nướng thành heo quay còn chẳng bắt được.
Bão cũng không thèm để ý, nhưng hắn bắt lấy Lôi báo này vì hắn thấy rõ ràng trên lưng con báo này có hẳn 3 tấm thẻ bài tự do, như tiền trên trời rơi xuống đập vô mặt, ngu gì mà không lấy a.
Nghĩ làm ngay, Bão thuận tay bắt lấy 3 thẻ bài, quẳng cho happy-pola trông giữ, giữ đồ chắc không có ai qua tay nàng ta được a, chỉ nhìn qua cũng sợ, huống hồ nói chuyên đòi lại đồ đạc.
Lấy đươc đồ rồi, nhìn ánh mắt ngoan ngoãn của lôi báo, Bão cũng nhớ tới vài con mèo thằng bạn cùng phòng nuôi lúc trước, cũng khá dễ thương a, mặc dù trước mèo con ị trong nhà thối um sùm, đảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viet-tinh-ky-truyen/1518327/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.