Từ Bạch Long Thành chạy tới Thanh Long Thành hết bảy ngày đường, đại khái Lý Minh phát hiện các tòa thần thành đổ nát được bố trí theo hình vòng cung vây bọc lại khu vực bên trong, Lý Minh đã từng tò mò chạy sâu vào phía trong hết hơn hai ngày trời nhưng hắn không phát hiện được một sinh vật sống, đơn thuần chỉ có cỏ cây cùng tàn tích chiến tranh để lại.
Trông thấy Lý Minh từ xa chạy về, Tôn Tiễn trong thành lao ra hồ hởi tiếp đón, quả nhiên Tôn Tiễn cùng một đám đạo sĩ đã ngồi chơi ở đây được ba bốn ngày thời gian.
Thấy Lý Minh khuôn mặt thâm trầm đằng đằng sát khí nhìn mình, Tôn Tiễn đon đả: “Lý huynh, từ ngày bị huynh đuổi đi ta ngày nhớ đêm mong, mơ ước được gặp huynh một lần để hàn huyên chuyện cũ.”
Lý Minh đen mặt đáp: “Thế nhưng lão tử ta không muốn gặp ngươi.”
Tôn Tiễn cười hi ha chạy theo nói đủ chuyện trên trời dưới đất, tới tận lúc vào trong thành thì bị bọn Tây Lâm chặn lại ngoài cửa, bốn ngày hôm nay bọn hắn phải khổ nhục chịu cảnh màn trời chiếu đất đợi Lý Minh trở về, lại thường xuyên bị bọn Yêu thú chửi rủa, mất mặt vô cùng, Tiểu Vũ tuy có tâm muốn giúp nhưng Lý Minh đã dặn dò nên hắn cũng lực bất tòng tâm.
Lý Minh càng trông Tôn Tiễn càng thấy gã giống một tên bất lương, không thấy phong phạm của đệ tử danh môn chính phái ở đâu, cuối cùng hắn nói thẳng: “Gian tặc ngươi muốn kết minh, đừng hòng!”, đoạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viet-thien-quyet-bach-viet-tranh-menh/2957840/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.