Lạc Phượng Cốc nằm giữa ngọn Hàm Quỷ và Mã Yên, đây là một cốc khẩu lớn nằm ở phía mặt Đông so với Chi Lăng Thành, từ phía này có thể vòng qua ngọn Ải Quỷ tiến ra phía sau lũy Ngõ Thề, nơi mấy vạn binh tướng của Nùng Trí Cao cùng Thẩm Khởi đang đóng quân. Cốc khẩu này đất đá lởm chởm, từng mỏm đá nhọn hoắt ngả nghiêng nhô lên khỏi mặt đất theo đủ các hướng, lại sắc như dao, kẻ bộ hành qua đây nếu sơ sẩy một chút liền bị mỏm đá cắt vào chân, mất mạng cũng không phải không thể. Thế đất đã hung hiểm như vậy đương nhiên rất ít kẻ qua lại, ngựa chiến lại càng không, vậy mà Lê Phụng Hiểu dẫn mấy nghìn Bảo Thắng Quân bộ hành qua đây ngay trong lúc chạng vạng trời chiều, hiển nhiên mưu đồ của lão là thần không biết, quỷ không hay, bất ngờ tập kích doanh trại địch nhân, lại phối hợp với nhánh quân phía Tây đang vòng qua ngọn Kỳ Lân cùng bọn quân chủ lực ba mặt giáp công, khi đó tất phá được thế giặc.
Bấy giờ hơn nửa vạn quân đang dừng trước cốc khẩu, Bế Mặc cùng một toán binh dần xuất hiện sau những mỏm đá lô nhô âm u trong cốc, gã phó tướng chạy tới trước mặt lão Đô Thống cùng Thiệu Thái bẩm báo mật hiệu: "Lạc Phụng Vô Nhân!", tức Lạc Phượng Cốc không có người.
Lão Đô Thống chỉ chờ có vậy, tung mình nhảy vào cốc khẩu biến mất, lần lượt theo sau là Thiệu Thái, Bế Mặc, Cảnh Bì, Dã Bạch cùng bọn Bảo Thắng Quân binh, ai nấy thân thủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viet-thien-quyet-bach-viet-tranh-menh/2957817/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.