Chi Lăng Thành - Quân Phủ Đại Soái, Lê Đô Thống cho gọi tất cả các bộ tướng có mặt, kể cả tướng soái canh giữ mặt thành cũng không thiếu một ai, lão điểm qua có tới gần trăm người, bèn thầm than thở một tiếng trong lòng, chỉ mới có chục ngày từ sau biến cố loạn ngục mà lão đã mất mười mấy người, chỉ yếu do bọn hắn tự ý dẫn quân ra ngoài thành báo thù cho Lý Minh cùng bọn huynh đệ bị tập sát, lọt vào bẫy phục kích của đối phương.
Lão đề khí nói lớn: "Hành quân đánh trận, điều quan trọng nhất là gì?", tiếng lão oang oang gõ vào lỗ tai bọn tham tướng, mái ngói trên đầu bị thanh âm lão chấn cho kêu lạch cạch rớt xuống từng đám bụi nhỏ.
Thiệu Thái từ vị trí cao nhất hàng bên phải bước ra ôm quyền nói: "Bẩm Đô Thống, hành quân đánh trận, quan trọng nhất là tinh thần ý chí."
"Vậy các ngươi đang làm cái gì?" - Lê Đô Thống quét mắt nhìn qua bọn tướng sĩ một vòng, không kẻ nào dám trực diện đối mắt với lão, Thiệu Thái cũng cúi gằm mặt không nói.
Phó tướng của Thiệu Thái là Bế Mặc vốn nổi tiếng với tài khéo ăn khéo nói bèn đứng ra tâu: "Đô Thống bớt giận, bọn mạt tướng đã biết tội, tất sẽ xốc lại tinh thần ba quân."
Lê Đô Thống hừ lạnh, nói: "Ta biết có kẻ trong quân phao tin đồn thất thiệt, trước hết Thiệu Thái ngươi điều tra kỹ lưỡng, mang ra chém đầu bêu trước Bắc môn cho ta."
"Mạt tướng tuân lệnh!" - Thiệu Thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viet-thien-quyet-bach-viet-tranh-menh/2957816/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.