Bọn Lý Minh lững thững quay về Hoan Thành, thu hoạch lớn khiến Lý Minh cười không ngậm được miệng, hắn đã chia bớt cho gần ngàn con người lánh nạn nhưng vẫn còn số lớn, phần kia chỉ là muối bỏ bể, Hắc Quy chui trực tiếp vào lưới ngồi chồm hổm lên Thiên Ảnh Huyền Thiết, tay chân mân mê cái đầu cọ cọ, không khác gì đang chăm sóc tình nhân.
"Hắc Quy, ngươi có biết lai lịch tấm lưới này?" - Từ Thức hỏi, tấm lưới này quả là công dụng muôn phần.
"Huyền Thiết của ta!" - Hắc Quy không nghe rõ vẫn đang mê mẩn.
"Bụppp!" - Lý Minh gõ vào đầu rùa một côn.
"Thích khách, hộ giá!" - Hắc Quy la lớn.
"Ngươi điếc hả, bụppp!" - Hoàng Nam cầm cây đàn một dây gõ thêm cho Hắc Quy một phát.
"Mẹ kiếp, ta làm sao biết được, lão gọi tấm lưới này Tiên Ti Võng." - Hắc Quy gắt gỏng, hắn đang mơ tưởng bá chủ thiên hạ, cầm huyền thiết bình loạn khắp nơi.
"Tiên ti, theo như ta đọc qua thì Tiên tộc ngày trước có nuôi một loại Cổ Nha Thiên Tằm, sợi tơ dẻo dai cực kỳ, không biết có phải tấm lưới kia!" - Từ Thức lấy mục tiêu cả đời hắn tìm Tiên tộc, đọc không ít cổ thư.
"Cũng không bền quá đáng như vậy chứ!" - Hoàng Nam chẳng tin.
"Tiên tộc có nhiều mỹ nữ không?" - Lý Minh sáng mắt.
"Toàn mỹ nữ!" - Từ Thức giơ ngón cái.
"Gâuuuu" - Giữa đồng không mông quạnh đột nhiên có tiếng chó sủa, cả bọn dừng lại, linh cảm mách bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viet-thien-quyet-bach-viet-tranh-menh/2957769/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.