Hơn một dặm cách Hoan Thành, tầm này cơ thần nỏ không bắn tới, Trà Toàn ra lệnh chuẩn bị thạch pháo, đây là những cỗ máy bắn đá lớn dùng năng lượng từ nguyên thạch để phá thành, được chiến tượng to lớn kéo đi từng bước một, đạn đá bắn ra đôi khi lớn như chiếc nong, nặng cả trăm cân, nện một phát vào tường thành chẳng khác gì lấy đá chọi trứng, Kỳ Ninh Thành trụ không nổi qua ba lượt bắn.
Gần một vạn quân mũ giáp chỉnh tề, chiến tượng bọc thiết giáp lưng cõng trụ lớn xếp đầy quân binh dùng để leo thành, bọn voi lớn này được thuần hóa từ Tây Lâm, da dầy sức lớn, to bằng cả ngôi nhà nhiều khi cơ thần nỏ bắn không thủng, cứ lù lù tiến lên dẫm nát hết thảy.
"Bắn!" - Thấy địch nhân đừng lại bày bố trận hình, Ngô Tuấn lạnh lùng phất cờ hiệu, mưa tiễn sáng rực xuyên thủng màn đêm lao về phía quân địch. Trà Toàn thấy loạt tiễn bắn ra cười đầy mỉa mai, cơ thần nỏ của Việt tộc chẳng khi nào bắn xa như vậy, hắn đánh không đủ trăm trận cũng phải chín mươi, thừa hiểu địch nhân bày bố. Nhưng hắn nhầm, chỉ một cái chớp mắt sau loạt tiễn đầu tiên từ Hoan Thành đáp đích, hàng loạt thạch pháo nổ tung tàn tành.
"Có chuyện gì, thám quân đâu, bọn chó chết ra đây!" - Trà Toàn hốt hoảng gọi.
"Nơi này cách thành bao xa, tiễn linh tại sao lại nổ?" - Trà Toàn hỏi dồn dập, tên tướng phụ trách thám quân ú ớ cũng không hiểu chuyện gì xảy ra, bị Trà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viet-thien-quyet-bach-viet-tranh-menh/2957768/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.