Cánh cửa phòng vật dụng mở toang ra.
4 em học sinh khối dưới ngó vào bên trong căn phòng có phần tăm tối, không gian im ắng không một tiếng động, không một bóng người, không có điều gì khác thường.
Đúng vậy, nếu chỉ nhìn sơ qua thì không thể nào phát hiện được điều gì. Thực chất là đằng sau chiếc tủ nhôm bé tí ở góc phòng, Kim Ngọc Trâm và Nguyễn Tùng Anh đang nấp ở đó. Ban nãy trước khi mấy em kia quyết định mở cửa kho vật dụng, Tùng Anh đã nhanh trí kéo Trâm chui rúc vào khe tủ chật chội này.
Một em nữ thắc mắc vì cảm thấy có gì sai sai:
- Rõ ràng tao nghe có tiếng động mà nhỉ? Chúng mày cũng nghe thấy đúng không?
- Nhưng mà làm gì có ai. Hay là chuột?
- Khiếp, tao sợ chuột lắm.
Căn phòng bé chỉ bằng cái lỗ mũi thôi, nếu có người vào đây thì chắc chắn phải bị phát hiện chứ. Nhưng cuối cùng khi mấy em đấy ló đầu vào xem thì lại chẳng thấy chuyện gì bất thường.
Một phần nữa là căn phòng đó khá tối, mọi thứ trong này đều mập mờ không rõ ràng.
- Chắc do mình tưởng tượng thôi chứ tao biết mà, làm gì có ai rảnh đi vô đây.
- Thôi thôi đóng cửa lại đi.
Cuối cùng các em ấy cũng đi đến kết luận này, có ý định đóng cửa lại. Trâm đang tính thở phào thì một trong số các em kia bất ngờ nói:
- Khoan! Cái khe tủ trong góc kia đáng nghi vãi!
Ở sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viet-quat-da-xay/3595644/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.