Sai lầm lớn nhất cuộc đời Trâm có lẽ là tin vào hai chữ "yên tâm" từ miệng Nguyễn Tùng Anh, và hậu quả là bây giờ chúng nó phải vòng xe đi ngược lại 5km nữa mới đến chỗ quán ăn.
Có một sự thật rằng con SH mấy trăm củ của Tùng Anh êm thì đúng là êm, nhưng đi lâu thì vẫn ê mông như xe bình thường thôi.
Lần này, Tùng Anh đã chịu mở cốp lấy điện thoại, vứt sang cho Trâm ngồi sau để tra Google Maps. Thiệt tình, đưa cho cái điện thoại mà không mở sẵn cho người ta.
- Pass?
- Bát gì?
- Mật khẩu điện thoại mày ý.
Tùng Anh bỗng đơ người, không trả lời Trâm, kiểu như chính nó cũng chẳng nhớ nổi mật khẩu của mình vậy, chắc là trước giờ chỉ quen dùng Face ID. Cậu ta ngập ngừng:
- Ờm...6161...243610...ờm...1401...gì ý nhỉ...à không mày xoá hết đi tao đọc lại...6161...
- Mẹ bố mày chứ, từ từ đã tao chưa xoá xong. Được rồi, đọc lại coi.
Trâm tập trung cao độ, mở căng thính giác ra nghe cho rõ:
- 6161...243610...2007050914012304...ok rồi đấy.
Trâm hít một hơi thật sâu trước khi nhấn nút "nhập". Ok mở khoá thành công. Bấy giờ con bé mới có thời gian để kêu lên:
- Trời ơi mày đặt mật mã thách thức kiên nhẫn người mở hả?
- Haha.
- Cười cái gì, giả sử mày bị bắt cóc thì không kịp mở máy mà báo cảnh sát đâu nhé.
- Ừ nhỉ, thế để về đổi, tự nhiên mày nói làm tao sợ ghê.
Trâm lắc đầu, thầm nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viet-quat-da-xay/3595623/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.